Tu luyện trong chốc lát, lại ngủ trưa nửa canh giờ, lúc này rốt cục Tiền Hữu Tài cũng đưa nguyên liệu nấu ăn mà Diệp Trường Thanh cần tới.
Từ sau lần Hồng Tôn mở miệng, Chấp Sự ngoại môn Tiền Hữu Tài này đã hoàn toàn trở thành thủ hạ của Diệp Trường Thanh, cần cái gì căn bản không cần Diệp Trường Thanh tự mình động thủ, chỉ cần nói một tiếng, Tiền Hữu Tài sẽ chủ động đưa tới cửa.
Mà đối với việc này, Tiền Hữu Tài cũng không cảm thấy có chút bất mãn gì, suy nghĩ của hắn giống như các đệ tử khác, chỉ cần Diệp Trường Thanh phụ trách nấu cơm, những chuyện khác đều không cần quan tâm.
"Làm phiền Tiền Chấp Sự rồi.
"Pha một bình nước trà, nhìn Tiền Hữu Tài đưa móng heo Hồng Văn Trư tới, Diệp Trường Thanh cười nói.
"Ngươi còn khách khí cái gì, có phải đêm nay lại có đồ ăn mới hay không?""Ừm, hầm móng heo.
""Ta tới hỗ trợ.
"Nghe nói buổi tối có món mới, ánh mắt của Tiền Hữu Tài trở nên sáng ngời, chưa từng ăn qua thì còn dễ nói, nhưng sau khi nếm thử tay nghề của Diệp Trường Thanh lúc trưa, Tiền Hữu Tài liền nhớ mãi không quên.
Một gã Chấp Sự ngoại môn vội vàng hỗ trợ, Diệp Trường Thanh cũng bất đắc dĩ, cuối cùng chỉ có thể để Tiền Hữu Tài nhóm chút củi.
Sau khi rửa sạch giò heo, Diệp Trường Thanh liền bắt đầu chế biến.
Bởi vì món móng giò kho tàu muốn hầm cho ngon miệng, cần thời gian không ngắn, cho nên Diệp Trường Thanh đã sớm bắt đầu bắt tay vào công việc.
Đầu tiên là nhúng móng giò vào nồi nước, đun sôi rồi vớt bọt ra, sau đó đổ dầu vào chảo, thêm đường phèn, xào với lửa nhỏ.
Sau đó cho các loại gia vị vào, sau đó thêm một lượng nước vừa phải, lại đun sôi trên lửa lớn rồi lại riu lửa nhỏ.
Theo từng thao tác của Diệp Trường Thanh, một mùi hương dần dần tràn ngập cả sân, Tiền Hữu Tài ở bên cạnh ngửi thấy mùi liền chảy nước miếng ròng ròng.
"Thơm quá.
"Mùi hương không ngừng kích thích thần kinh Tiền Hữu Tài, khiến cho hắn vô cùng dày vò.
"Trường Thanh tiểu tử, cái kia.
""Còn chưa được, chờ thêm một chút.
"Tên này muốn ăn vụng, thế nhưng lại bị Diệp Trường Thanh trực tiếp cự tuyệt, đối với việc này, tuy rằng Tiền Hữu Tài bất đắc dĩ, nhưng cũng không có cách nào.
Chỉ có thể nhìn chằm chằm vào cái nồi lớn không ngừng bốc ra mùi thơm kia, giống như đang nhìn trân bảo hiếm có vậy.
Trong sân, Diệp Trường Thanh lười biếng nằm trên ghế trúc, mà Tiền Hữu Tài vẫn canh giữ bên nồi, một bước cũng không chịu rời đi.
Thời gian một buổi chiều rất nhanh đã trôi qua, bất tri bất giác cũng sắp đến gần giờ cơm.
Nhìn thời gian, Diệp Trường Thanh không nhanh không chậm đứng dậy, đi tới bên nồi mở nắp nồi ra, trong lúc nhất thời, mùi thơm đập vào mặt so với lúc trước còn nồng nặc hơn vô số lần.
Tiền Hữu Tài ngửi thấy mùi thơm nồng đậm này, ánh mắt đều trợn thẳng.
Tiếp theo là bước cuối cùng, chắt nước.
Bên phía khu vực đệ tử ngoại môn, bởi vì hôm nay có trưởng lão tới giảng đạo, lúc này ben trong đại điện đã kín hết chỗ ngồi.
Trước kia mỗi một lần có trưởng lão tới giảng đạo, đối với đệ tử ngoại môn mà nói, đều là cơ hội cực kỳ khó có.
Dù sao thân là đệ tử ngoại môn, cơ hội như vậy cũng không nhiều lắm, hơn nữa danh ngạch cũng có hạn, mỗi người đều thập phần coi trọng.
Lúc này cũng không ngoại lệ, một buổi chiều, đông đảo đệ tử ngoại môn đều chuyên tâm nghe giảng.
Nhưng theo thời gian dần trôi qua, chậm rãi có một bộ phận đệ tử bắt đầu không kiềm chế được nữa.
Chỉ thấy ba bồ đoàn ở phía sau cùng, lúc này ba gã đệ tử hiển nhiên đã không có tâm tình nghe giảng, còn đang truyền âm nói với nhau.
"Làm sao bây giờ, sắp tới giờ cơm rồi.
""Đúng vậy, dựa theo đợt trước, đi trễ nhất định là không ăn.
""Vậy làm sao bây giờ, buổi giảng đạo còn chưa kết thúc đâu.
""Chờ bài giảng kết thúc ngươi còn muốn ăn gì nữa? Ngươi là đang mơ hay gì?""Mẹ kiếp, chỉ còn chưa tới nửa canh giờ, làm sao bây giờ?""Ta không biết a.
""Ta mặc kệ các ngươi, ta muốn đi trước, đoạt một vị trí tốt.
"Ba người đều có chút nóng vội, về phần lý do thì cũng rất đơn giản, sắp đến giờ cơm rồi.
Một đệ tử trong đó, trong đầu đã bị thịt xào và đậu phụ Ma Bà chiếm trọn, căn bản không chứa được thứ gì khác, không suy nghĩ nhiều, lặng lẽ thoát ra khỏi đại sảnh.
Trưởng lão tới giảng đạo, bình thường ngươi muốn rời đi cũng sẽ không có người nói cái gì, tự ngươi quyết định là được.
Chỉ là trước kia, còn chưa từng xuất hiện tình huống đệ tử rời đi giảng đường.
Nói giỡn sao, đệ tử ngoại môn có thể có được một lần cơ hội nghe giảng