Nhóm đệ tử thứ hai ăn được mỳ Phúc Kiến, giống như ba người lúc trước, cả đám đều hóa thân thành đáy vực sâu.
Thật sự là hương vị này quá mức bá đạo, ngay cả bọn họ đều có thân phận bất phàm ở phàm tục, nhưng cũng chưa bao giờ ăn qua mỹ vị như vậy.
Đạo Nhất tông có một tình huống rất kỳ quái, đó chính là đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn, có lẽ không có bối cảnh gì, hoàn toàn bởi vì thiên phú.
Nhưng đệ tử tạp dịch, cơ hồ hơn phân nửa đều có xuất thân bất phàm, ít nhất là ở thế tục, không phải công tử nhà này, chính là của tiểu thư nhà kia.
Luận bối cảnh, đệ tử tạp dịch của Đạo Nhất tông hẳn còn cao hơn ngoại môn, thậm chí là đệ tử nội môn.
Nhưng những quý công tử trước mắt này, ai nấy đều ăn đến mức miệng chảy dầu, miệng căn bản không dừng lại được.
Trong bát còn chưa ăn xong, liền lớn tiếng hô với Diệp Trường Thanh.
"Trường Thanh sư đệ, lại thêm một bát a, muốn bát lớn.
""Còn có ta, còn có ta.
"Toàn bộ sân, ngoại trừ tiếng la hét cũng chỉ còn lại tiếng ăn uống kéo dài.
Thế cho nên những người tới sau, ngay từ đầu đều nghi hoặc không thôi, những người này bị làm sao vậy, một bát mỳ mà đến mức này sao?"Sư tỷ, ngươi nói những người này làm sao vậy?"Giống như hai thiếu nữ vừa mới chạy tới, các nàng từ cửa ngoài chạy tới, lúc tới đã rất muộn.
Có điều đối mặt với người trong sân này, hơn nữa cả đám đều giống như đói bụng mấy ngày, trong đó một người tò mò hỏi.
Nghe vậy, một thiếu nữ khác cũng khó hiểu lắc đầu.
"Không biết a, quan tâm bọn hắn làm gì, ăn trước đi.
"Không biết đã xảy ra chuyện gì, hai nàng cũng không có rối rắm quá nhiều, rất nhanh đi tới trước mặt Diệp Trường Thanh.
"Sư đệ, hôm nay ăn mỳ sao, vậy cho hai bát đi.
"Nghe vậy, Diệp Trường Thanh có chút bất đắc dĩ nhìn sợi mỳ còn lại.
"Thật ngại quá a sư tỷ, chỉ còn lại một bát.
"Thật không nghĩ tới những người này có thể ăn nhiều được như vậy, phải biết rằng Diệp Trường Thanh đã chuẩn bị đủ cả trăm phần mỳ, nhưng vẻn vẹn chỉ có hơn bốn mươi người đã ăn hết sạch.
Bây giờ chỉ còn lại một bát.
Nghe nói lời này, hai nàng nhíu mày, hiển nhiên không nghĩ tới sẽ xuất hiện tình huống như vậy, đang lúc hai nàng còn đang suy nghĩ có nên đổi chỗ ăn hay không, đệ tử ở một bên nhao nhao kích động.
"Chỉ còn lại một bát? Trường Thanh sư đệ, nấu đi, sư huynh còn có thể ăn nữa.
""Chó má, bát cuối cùng là của ta, mong chư vị sư đệ cho ta mặt mũi.
""Ta nguyện xuất ra hai viên Luyện Thể Đan, chư vị sư huynh đệ vẫn nên nhường cho ta bát mỳ này đi.
""Hai viên? A, ta cho ngươi ba viên, ngươi nhường cho ta cũng được.
”"Đời tu sĩ của ta, há có thể vì mấy viên đan dược mà cúi đầu, chư vị sư đệ, hôm nay bát mỳ cuối cùng này, sư huynh ta ăn chắc rồi.
"Nghe nói chỉ còn lại một bát mỳ, chúng đệ tử nhịn không được lần nữa tranh đoạt.
Đối với việc này, hai nữ nhân vừa mới chạy tới không hiểu ra sao, đây là tình huống gì? Một bát mỳ, những người này cư nhiên chịu dùng Luyện Thể Đan để đổi, hơn nữa đều đã ra giá đến ba viên.
Đây không phải bị ngu ngốc sao?Nhưng hai nàng chưa từng ăn qua mỳ Phúc Kiến, làm sao có thể biết được, mỳ Phúc Kiến của Diệp Trường Thanh, không chỉ có hương vị có thể nói là vô địch, thậm chí còn có công hiệu tăng cường thân thể.
Điểm này, phàm là đệ tử ăn qua đều đã cảm giác được.
Tuy nói hiệu quả hoàn toàn không cách nào so sánh với Luyện Thể Đan, nhưng chỉ cần mùi vị này cũng đủ để cho đông đảo đệ tử điên cuồng rồi.
Về phần Luyện Thể Đan, bọn họ ở phàm tục cũng đều là người có thân phận có địa vị, có thể không cách nào có được đan dược cao giai, nhưng chín mười viên Luyện Thể Đan, cũng chỉ là chút lòng thành.
"Trường Thanh sư đệ, bát mỳ cuối cùng này cho ta ăn đi.
""Sư huynh, ngươi đã quên quy củ vừa rồi nói rồi, hai vị sư tỷ vừa tới, các nàng còn chưa ăn, cho nên phải chờ các nàng ăn, mới có thể đến phiên các ngươi.
"Đến trước được phục vụ trước, cấm tranh đoạt, đây là quy củ vừa rồi mà Diệp Trường Thanh đưa ra, dù sao nhiều người như vậy, Diệp Trường Thanh không có khả năng chỉ thỏa mãn một số ít người.
Hơn nữa hệ thống khen ngợi, cũng là tính toán dựa theo đầu người, một bữa ăn, cùng một người sẽ không tính phần lặp