Chương 44: Tôi là chồng cô ấy
Bữa ăn khuya hôm nay là Hà Song Diệp tranh thủ quay video mà làm cho Huyền Minh Thạch.
Ngủ cả buổi, tinh thần thoải mái trở lại Hà Song Diệp lập tức liên lạc với Phương tỷ, người phục trách cô ở công ty Hùng Tinh. Sau đó Phương tỷ đã cho trợ lý tới, một cô gái cao lớn hơn một mét bảy, lại có một khuôn mặt trẻ con búng ra sữa.
Cô bé này gọi là Mao muội, là biệt danh, không phải tên thật. Kỳ thực Hà Song Diệp vẫn còn rối rắm chuyện của mình và Huyền Minh Thạch, cũng không chú ý lắm, tên thật người ta giới thiệt cũng đã quên, đành cứ vậy mà gọi Mao muội thôi. Cô bé này là sinh viên năm ba chuyên ngành đạo diễn, công việc quay phim này cũng chỉ là việc làm thêm, thuận tiện kiếm thêm kinh nghiệm.
Mao muội nói bình thường cô thường theo đoàn phim của công ty đi quay MV, quảng cáo các loại, những vlogger bình thường hợp tác với công ty cũng không có được đãi ngộ này, chỉ biết Phương tỷ là theo chỉ đạo trực tiếp của tổng giám đốc mà chỉ định cô đến đây giúp đỡ Hà Song Diệp, dùng camera chuyên nghiệp thì sẽ cho ra chất lượng tốt hơn dùng điện thoại rồi.
Lần đầu tiên không cùng một tổ đội làm việc, Mao muội có chút khẩn trương. Hà Song Diệp ở một bên cổ vũ, nói chính mình cũng là lần đầu tiên làm video kiểu này, không cần gấp gáp, chỉ cần vận dụng những thứ đã học được để làm hết sức là được rồi.
Nghe mấy lời này, tâm tình Mao muội vẫn còn chút lo lắng, sợ chính mình không phối hợp tốt với Hà Song Diệp. Bất quá nhìn những động tác thành thạo của Hà Song Diệp, Mao muội rốt cuộc cũng bình tĩnh lại.
Tất cả các công việc nấu nướng của Hà Song Diệp đều được Mao muội dựa theo chuyên môn của mình ghi lại ở rất nhiều góc độ, lúc toàn cảnh lúc đặc tả, toàn bộ quá trình không cần phải tạm dừng hay làm lại bất cứ phân cảnh nào.
Rất nhanh đã hoàn thành công việc, Mao muội vẫn có chút mơ hồ không tin được mình có thể làm xong nhanh như thế.
Hà Song Diệp muốn giữ Mao muội lại dùng cơm, bất quá còn phải đi đưa cơm cho Huyền Minh Thạch, cô lập tức quyết định để Mao muội ở lại giữ nhà.
Mao muội:...
Ơ kìa, cứ vậy mà đi à, không sợ cô ở lại gom sạch đồ đạc trong nhà rồi bỏ trốn hả?
Rất nhanh Hà Song Diệp đã trở về, Mao muội tò mò hỏi: "Diệp tỷ, chị mang đồ ăn cho ai vậy?"
Hà Song Diệp thoải mái nói: "Là chủ nhà này, cũng là ông chủ của tôi."
Mao muội gật đầu. Thì ra là nhà của người khác, Hà Song Diệp còn phải đi mang cơm cho người ta, xem ra cũng là một người làm công.
Hà Song Diệp nhìn khuôn mặt như em bé kia: "Nếu không có việc gì thì chuyển qua đây ở với tôi, trong nhà còn mấy phòng trống, trực tiếp mang đồ vào là ở được rồi."
Mao muội:!
Cho cô rút lại lời mới nói, người làm công cái gì chứ, đại khái là vợ của lão bản thì có!
Lúc này Huyền Minh Thạch cũng vừa vặn trở về, nhìn thấy trong nhà có nhiều thêm một người, lại còn định ở lại dài lâu, anh cũng chỉ có thể giận quá hóa cười, không nói được lời nào.
Dạo này còn ngại bên ngoài chưa đủ người chọc phiền, trong nhà còn mọc thêm trở ngại. Muốn anh làm sao đây?
Bất quá vậy cũng tốt, để Hà Song Diệp ra ngoài tìm việc thì cũng không tốt. Để cô ở nhà quanh quẩn ra vào có một mình cũng không tốt, ngoài việc lâu lâu làm vài đơn hàng online, tâm sự câu được câu chăng với dì Trương thì có thêm một người bạn ở trong nhà với cô cũng hay. Công việc của anh rất nhiều, thời gian có thể bồi cô vui vẻ cũng không nhiều, để cô chỉ ở nhà một mình suốt thì không tốt cho sức khỏe tâm lý lắm. Chi bằng cứ vậy đi, Huyền Minh Thạch anh là ai, một Mao muội nho nhỏ này sao có thể làm khó được anh.
Nhìn Hà Song Diệp đã rất trễ rồi vẫn còn bận rộn dọn dẹp trong phòng bếp, liếc mắt nói với Mao muội: "Bình thường muốn quay video là làm thế nào, chủ quản của cô không nói sao?"
Nhìn vẻ mặt hoang mang của người đối diện, Huyền Minh Thạch nhất thời đen mặt, cầm điện thoại ra vườn.
"Tác phong làm việc thế nào đó?" Huyền Minh Thạch thấp giọng chất vấn.
Người ở đầu dây bên kia không quản đêm hôm khuya khoắt, ra sức giải thích. Chân mày của Huyền Minh Thạch vẫn không giãn ra: "Được, giải quyết cho tốt đi. Bằng không... Các người cũng không cần làm nữa."
Mao muội ngốc lăng.
Mẹ nó, cái này là lão bản của cô, người xuất hầu bao phát tiền trả lương là đây, chân chính đứng trước mặt cô.
Con bà nó, là lão bản muốn tới kiểm tra xem cô làm việc có được không. Thật mẹ nó đau tim quá....
Còn chưa kịp hoàn hồn, ông chủ lớn đã tới trước mặt cô: "Mấy lời mới vừa nghe không được nói cho cô ấy, thuận tiện nói cho cô biết, tôi là chồng cô ấy."
Huyền Minh Thạch cảm thấy, dạo này anh dùng cái thân phận giả này cũng thuận miệng quá rồi, nói ra cũng không ngượng ngùng mất tự nhiên chút nào.
Mao muội: !
Cái này có khác gì đứng trước vực thẳm không?
Cô là trợ lý của vợ lão bản, nếu cô làm không tốt đương nhiên sẽ mất việc, vừa mất tiền vừa mất cơ hội.... Đúng là đòi mạng.
Vừa mới hoàn hồn trở lại, Mao muội đã thấy Huyền Minh Thạch đi vào phòng bếp, cùng Hà Song Diệp thu dọn một tay, không hề ngần ngại bất cứ thứ gì.
Trong nháy mắt Mao muội hâm mộ đến trợn to mắt. Đây chính là tổng tài sủng vợ trong truyền thuyết nha, không phải ai cũng thấy được đâu.
Huhu chính là ôm tâm tình vừa hâm mộ vừa sợ hãi mà bị giày vò một đêm...
*
Chắc là do Huyền Minh Thạch cảnh cáo, sáng hôm sau Hà Song Diệp nhận được một bản kế hoạch vô cùng chi tiết từ Phương tỷ. Từ nội