Chương 5: Bữa sáng phong phú
Hà Song Diệp vội vàng mở cửa, trông thấy Huyền Minh Thạch đang đỡ một người, nhìn vô cùng chật vật, trên mặt còn có vết thương.
"Vào đi!" Hắn nói với mấy người phía sau.
Hà Song Diệp nhanh chóng mở rộng cửa, đợi ba người phía sau cùng Huyền Minh Thạch đi vào, thoạt nhìn bọn họ rất giống mấy nam sinh, tuổi cũng không lớn. Cô không nói lời nào, tự giác đem ra một bình nước. Khi trở ra liền nhìn thấy ba người kia cũng có thương tích, Hà Song Diệp nói: "Đợi tôi lấy hộp thuốc tới."
Huyền Minh Thạch lập tức cho cô một ánh mắt, có hộp cứu thương thì nhanh chóng đem ra.
Đem hộp cứu thương ra, nam sinh được Huyền Minh Thạch lên tiếng trước: "Cám ơn chị dâu."
Hà Song Diệp nhìn kĩ một chút, người này còn đang dùng hai miếng khăn giấy chặn lỗ mũi, bên khóe mắt có vết trầy. Trần Khang thấy Hà Song Diệp vẫn nhìn mình chằm chằm, có chút khẩn trương, vợ của Huyền Minh Thạch sao lại nhìn hắn thế kia, trên mặt hắn thảm thương lắm sao, cả người liền không được tự nhiên. Mấy người kia nghe Trần Khang cảm ơn cũng nhao nhao cảm ơn Hà Song Diệp.
"Cám ơn cái gì..." Huyền Minh Thạch lẩm bẩm, cũng không phải vợ hắn, việc gì phải gọi chị dâu cơ chứ. Mấy người kia nghe được hắn nói, đều có chút không hiểu, đây không phải vợ anh sao? Huyền ca, đây là ý gì?
Cũng may Hà Song Diệp không nghe thấy, có nghe cũng sẽ không để ý.
"Mấy người... Đánh nhau à?", Hà Song Diệp nhìn mấy vết thương trên mặt bọn họ, cảm giác có chút không đúng.
Trần Khang sửng sốt, sờ sờ sườn mặt, cuối cùng cũng hiểu vì sao Hà Song Diệp nhìn hắn chằm chằm.
Quang Vinh lập tức phản ứng: "A, không phải... Cũng có thể xem là đánh nhau."
Trần Khang gật đầu: "Hôm nay bọn em đi ăn, đụng phải mấy người kia, bọn họ nói Huyền ca không dự thi là vì kỹ thuật không được..."
Hà Song Diệp vểnh tai nghe, vẻ mặt tò mò nhìn phía Huyền Minh Thạch. Trong tiểu thuyết cũng không nói Huyền Minh Thạch làm gì, chủ yếu chỉ xoay quanh nam chính cùng nữ chính, rất nhiều chi tiết của các nhân vật phụ không được nhắc đến. Hiện tại nghe nói vật, xem ra Huyền Minh Thạch đối với "kỹ thuật" kia là có liên quan.
Ngô Minh Húc ngắt lời Trần Khang: "Bọn họ là quá khinh người, vậy nên bọn em mới đánh nhau, cũng không phải tự nhiên gây sự rước phiền toái vào thân."
Càng nói càng thấy chột dạ, Quang Vinh chuyển mắt nhìn Huyền Minh Thạch, phát hiện sắc mặt người kia âm trầm vô cùng.
Ngô Minh Húc lại nói: "Bọn em cũng không thua!..."
Huyền Minh Thạch cao giọng một chút: "Không cần để ý, đi ngủ trước đi."
Lúc trở về đã thấy biệt thự tắt hết đèn, xem ra là Hà Song Diệp cũng rất buồn ngủ rồi. Hà Song Diệp sửng sốt một chút, không có chú ý tới mấy người Trần Khang đang vô cùng kinh ngạc, cô cũng gật đầu phải phép rồi trở về phòng. Cô thật sự không tò mò nhiều tới vậy, không muốn cô biết thì cô không hỏi nữa...
Đợi Hà Song Diệp đi khuất, Trần Khang nhìn Huyền Minh Thạch trách móc: "Huyền ca, anh làm gì thế!"
Cậu nam có tóc vàng cam rực rỡ tên Lâm Thần Hi tiếp lời: "Sao anh lại cộc cằn vậy, nữ nhân là để cưng chiều, huống chi chị dâu lại còn xinh đẹp như vậy..."
Hắn vừa vào cửa đã giật mình, chị dâu không trang điểm, nét mặt sạch sẽ còn rất ôn nhu.
Cậu nam tóc xanh lam, Ngô Minh Húc cũng không hiểu lắm, sau khi bọn hắn gọi Hà Song Diệp là chị dâu, Huyền Minh Thạch lại tức giận như thế: "Huyền ca, vợ chồng anh cãi nhau à?"
Khóe mắt Huyền Minh Thạch giật giật: "Đừng suy nghĩ nhiều. May mà hôm nay Trần Khang không bị đánh gãy tay"
Nghĩ tới chuyện này, bọn họ cũng còn có chút sợ. "Đã tốt rồi", Quang Vinh cùng Lâm Thần Hi gật đầu.
Ngược lại, sắc mặt Huyền Minh Thạch âm trầm, không ngờ ở quán đồ nướng lại gặp đám người kia, còn bị bọn họ chặn. Một tên còn cầm bình rượu nhắm vào Trần Khang mà đánh...
Hôm nay cũng đã mệt mỏi rồi, tạm thời đêm nay trú lại đây.
Sáng hôm sau, Ngô Minh Húc là người đầu tiên thức giấc. Hắn đối với thói quen sinh hoạt của mình luôn nề nếp, đúng bảy giờ rưỡi liền tỉnh giấc. Vận động thể dục một chút hắn đi xuống lầu, liền ngửi thấy có mùi hương hấp dẫn từ trong bếp tỏa ra, hắn liền đi vào liền thấy Hà Song Diệp mặc một bộ váy trắng thoải mái di chuyển linh hoạt trong bếp.
"Chị dâu?", không nghĩ tới Hà Song Diệp đang chuẩn bị bữa sáng, Ngô Minh Húc cảm thấy có chút kì quái.
Mấy tên kia mơ mơ hồ hồ nhưng hắn lại hiểu rõ. Lần trước hắn đã gặp Hà Song Diệp một lần, là cô đến trụ sở của bọn họ tìm Huyền Minh Thạch. Sau đó hắn cũng nghe được một ít chuyện hai người bàn bạc trong phòng họp, hắn không cố ý, chỉ là vô tình nghe được, lại vô cùng khiếp sợ. Đây là lần đầu tiên thấy hai vợ chồng nói chuyện với nhau như cùng bàn công việc, mấy giờ thì gặp người lớn trong nhà, y phục chuẩn bị ra sao, lễ vật Huyền ca đã chuẩn bị xong...
Vợ chồng bình thường nói chuyện với nhau vậy sao?
Trụ sở của bọn họ là Huyền Minh Thạch cho thuê, thiết bị cũng là hắn trang bị, cái gì cũng là loại tốt nhất. Từ những thứ này có thể thấy Huyền Minh Thạch đại khái là một người có tiền, mà trong giới phú nhị đại, họ Huyền rất ít, chỉ có một nhà, chính là công ty Huyền Thải ni danh của Nam thành, đứng đầu cũng là một người họ Huyền, Huyền Tín Kì. Nếu Huyền Minh Thạch có tiền, Hà Song Diệp rất có thể chính là người vợ hợp đồng trong