Trên đường trở về, Mục Tử Tiên vẫn rầu rĩ không vui.
Vương Vũ thấy kỳ quái hỏi: "Em sao vậy? Không vui sao?"
Dưới đèn đường, Mục Tử Tiên ngẩng đầu, viền mắt hồng hồng, có chút nghẹn ngào hỏi: "Ông xã, có phải anh muốn rời khỏi em hay không?"
Vương Vũ khó hiểu hỏi lại: "Làm gì có, tại sao anh lại muốn rời khỏi em?"
Mục Tử Tiên nói: "Nếu không phải là anh về nhà, vậy tiền của anh là từ đâu tới?"
"À, hóa ra em đang lo lắng chuyện này sao..." Vương Vũ cười nói: "Không phải anh đã nói với em rồi sao? Tiền kiếm được trong game!"
"Một ngày mà buôn bán lời nhiều như vậy? Ai tin chứ!" Mục Tử Tiên biết Vương Vũ không biết nói dối, nhưng nghe lời này của Vương Vũ, cô vẫn có chút không tin.
Vương Vũ nói: "Thật đó, hôm nay anh hoàn thành nhiệm vụ kia xong, đánh rơi được mấy trang bị. Không ngờ trang bị trong trò chơi lại đáng tiền như vậy..."
"Thật sao?" Mục Tử Tiên vui mừng hỏi.
"Thật!"
Mục Tử Tiên nín khóc mỉm cười, đấm lồng ngực Vương Vũ nói: "Ông xã thối, anh kiếm được tiền cũng không nói với em. Hại em tưởng rằng anh không cần em nữa!"
Vương Vũ ôm lấy Mục Tử Tiên vào trong ngực nói: "Bà xã à, từ ngày rời nhà bỏ đi, anh chưa từng nghĩ tới chuyện rời khỏi em. Hạnh phúc mà anh thiếu em, anh sẽ bù đắp lại từng chút một!"
Về đến nhà, bốn cô gái đang ôm máy tính nằm trên sô pha dạo diễn đàn, túm năm tụm ba không biết đang kích động chuyện gì.
Thấy Vương Vũ và Mục Tử Tiên nắm tay nhau trở về, Lý Tuyết ngẩng đầu cười nói: "Anh Vũ và chị dâu tình cảm quá..."
Vương Vũ khẽ cười, hỏi lại: "Ở trong hành lang đã nghe tiếng mấy cô la to, xảy ra chuyện gì vậy?"
"Chủ nhà, anh không xem diễn đàn sao? Loạn lắm rồi!" Mã Lỵ kêu to.
"Sao loạn?" Vương Vũ không hiểu rõ đầu đuôi hỏi. Cô bé Mã Lỵ này luôn nói chuyện không đầu không đuôi như vậy.
Mã Lỵ hét lớn: "Anh nhanh xem diễn đàn đi, không ngờ trong trò chơi lại có loại cao thủ như vậy... Nếu như em biết cao thủ kia là ai, em nhất định phải cưới anh ta mới được!"
Tiểu Y ngồi cạnh cười nói: "Lỡ như người ta có bà xã rồi thì sao?"
Mã Lỵ kiên quyết nói: "Em không ngại làm vợ hai!"
Mọi người: "..."
Vương Vũ cười cười nói: "Vậy thì em cứ cố gắng nỗ lực vì mục tiêu đó đi. Bọn tôi đi ngủ!"
Nói xong, hắn kéo Mục Tử Tiên về phòng ngủ.
Nghe tiếng nói ríu ra ríu rít của các cô gái ở bên ngoài, Mục Tử Tiên không nhịn được tò mò hỏi: "Ông xã à, rốt cuộc là cao thủ thế nào mà làm cho các cô ấy trở nên điên cuồng như vậy?"
Vương Vũ đáp: "Anh cũng không biết. Từ trưa tới giờ anh chỉ lo làm nhiệm vụ, chưa xem qua diễn đàn."
"Lấy máy tính ra xem một chút đi!"
"Ừ." Nói xong, Vương Vũ vươn tay, lôi máy tính trên bàn lên giường ngủ. Một tay hắn ôm lấy Mục Tử Tiên, một tay khác vụng về đánh bàn phím, mở ra diễn đàn của game.
Buổi sáng Vương Vũ cũng đã đi dạo một vòng diễn đàn rồi, ở trang đầu diễn đàn đa phần là một số bài post tâm đắc về các nghề nghiệp, hoặc là khoe khoang trang bị và cấp bậc.
Nhưng mà lúc này, lại có hai bài post video bị đẩy lên đầu trang, hơn nữa còn giật tít "Thao tác cực hạn gây kinh hãi, một mình săn Ngân Nguyệt Lang Vương!", lượt xem còn lên tới hơn mười triệu.
Vương Vũ lập tức sửng sốt: "Một mình săn Ngân Nguyệt Lang Vương? Đó không phải mình sao? Bị người ta quay lén lúc nào vậy?"
Hắn bấm vào xem thử, quả nhiên, bóng dáng khôi ngô khỏe mạnh, tiến lùi giống như ảo ảnh, tận dụng mọi thứ để công kích này, không phải Vương Vũ thì là ai?
Người chơi bình luận phía dưới đều nhận ra được:
#1: Đây chính là đại thần Thiết Ngưu sao?
#2: Nói nhảm, ngoại trừ đại thần Thiết Ngưu, trong trò chơi có ai từng giết được Ngân Nguyệt Lang Vương chưa?
#3: Thật sự là một mình đấu sao? Hay là mở hack!!!
#4: Bộ dạng con Lang Vương này nhìn kỹ cũng thấy không tự nhiên lắm... Người chơi kia thật sự tinh mắt đấy.
Xuống thêm chút nữa thì là một vài bài bình luận vô nghĩa.
Xem video một lát, Mục Tử Tiên thấy lạ hỏi: "Ông xã à, sao em cứ cảm giác người này giống anh vậy?"
Tuy người quay video rất có tâm xóa đi khuôn mặt của Vương Vũ, đổi lại thành gương mặt đại trà hơn, nhưng Mục Tử Tiên đã ở chung với Vương Vũ sớm chiều lâu như vậy, sao lại không nhận ra.
Vương Vũ cười khổ nói: "Đây chính là anh..."
"Chết tiệt, phòng này em không cho thuê nữa!" Mục Tử Tiên nghe xong sửng sốt, lập tức muốn rời giường chạy ra ngoài. Ngao, ngao, bên ngoài có người kêu gào muốn đoạt ông xã mình kìa, quyết không thể nhịn.
Vương Vũ vội vàng kéo cô lại: "Trẻ con nói đùa mà em cũng tưởng thật sao... Anh là hạng người thế nào em còn chưa rõ sao."