Sáng sớm hôm sau, Lý Tuyết gõ cửa phòng ngủ của vợ chồng Vương Vũ, đưa cho một hộp nhỏ.
"Đây là thiết bị?" Vương Vũ mở hộp lấy một thứ trông giống mũ ra, bèn hỏi.
Lý Tuyết đáp: "Đúng vậy, chỉ cần cắm dây mạng và nguồn điện, ấn nút mở là được, thiết bị sẽ được kết nối trực tiếp tới hệ thống đám mây! Vừa nhanh vừa tiện!"
"Thú vị đấy!" Vương Vũ cười, cầm thiết bị quay về phòng ngủ.
Khi quay lại, Vương Vũ nói chuyện hắn gia nhập Phòng làm việc Đả Kim cho Mục Tử Tiên. Sau khi biết chuyện này, Mục Tử Tiên tỏ ra rất ủng hộ quyết định của hắn.
Kỳ thật Mục Tử Tiên không trông chờ Vương Vũ kiếm được bao nhiêu tiền, cô chỉ sợ Vương Vũ ở nhà mãi sinh ra đè nén, mấy hôm nay Vương Vũ có phần ngẩn ngơ tinh thần, Mục Tử Tiên vô cùng lo lắng, cho nên cô đã sớm có ý tưởng để Vương Vũ chơi game, chỉ là Vương Vũ không chịu.
Lần này thì được rồi, Vương Vũ gia nhập phòng làm việc, kiếm được tiền hay không cũng chẳng sao, quan trọng là hắn có thể dựa vào đó để giải trí.
Mục Tử Tiên kéo Vương Vũ, hướng dẫn: "Ông xã, em bảo anh nè, bước đầu tiên khi đăng nhập vào game là đi tìm trưởng thôn nhận nhiệm vụ. Trưởng thôn chính là NPC có dấu chấm than trên đỉnh đầu, khi chuyển sang dấu chấm hỏi tức là đã hoàn thành nhiệm vụ..."
Vương Vũ phất tay, cười khổ nói: "Bà xã, anh còn trẻ, hồi trước cũng thấy em trai anh chơi mấy trò games lúc rảnh rỗi rồi, những điều cơ bản anh đều biết cả! Em không cần phải coi anh là kẻ sống trong một thế giới riêng đâu..."
Sau khi tìm được việc, cảm xúc của Vương Vũ trở nên tốt hơn, hắn cũng nói nhiều hơn.
Mục Tử Tiên cười, ôm mặt Vương Vũ nói: "À, cũng đúng... Ha ha, vậy anh chơi thử trước đi, có gì không hiểu thì cứ hỏi em!"
Mục Tử Tiên là nhân viên chăm sóc khách hàng của trò chơi, cô hiểu biết về nó còn rõ hơn cả đám người Lý Tuyết.
"Ừ!"
Vương Vũ gật đầu, cắm điện cho thiết bị.
Ánh sáng lóe lên, Vương Vũ đăng nhập vào trò chơi.
Lúc này, xuất hiện trước mặt Vương Vũ là một tòa thần điện cổ kính với bốn bức tường đã đổ nát, mà chính giữa thần điện có một tế đàn rất to.
Trên tế đàn có dựng bảy bức tượng.
"Ting! Mời người chơi lựa chọn nghề nghiệp!"
Một giọng nói trung tính vang lên bên tai Vương Vũ.
Vương Vũ kéo hình ảnh lại gần, lần lượt quan sát bảy bức tượng kia. Mỗi một bức tượng đại diện cho một nghề nghiệp trong trò chơi.
Chiến sĩ - Vua của cận chiến: Có được công kích vật lý và phòng ngự không hề tầm thường.
Pháp sư - Đại diện cho sự hủy diệt: Có thể chất yếu, không hề tương xứng với lực chiến chút nào.
Mục sư - Lời chúc phúc của thiên thần: Đồng đội đáng tin cậy nhất trên chiến trường.
Đạo tặc - Kẻ thu gặt hành tẩu trong bóng đêm: Tốc độ và sức bật khiến cho nhân vật này rất đáng sợ.
Kỵ sĩ - Vinh quang của ánh sáng thánh: Có thân hình hệt như tường đồng vách sắt, bảo vệ vinh quang của thần.
Cung thủ - Kẻ tập kích xuất quỷ nhập thần: Vĩnh viễn đừng khiến kẻ địch nhìn thấy bóng dáng bạn!
Võ sư - Người truyền thừa thần bí: Quyền cước chính là vũ khí của bọn họ!
Vương Vũ đọc hết giới thiệu về các nghề, hắn chỉ vào bức tượng cuối cùng không chút do dự: "Tôi chọn Võ sư!"
"Xác nhận nghề nghiệp - Võ sư?"
"Xác định!"
"Xin hãy nhập tên của bạn!"
"Tiên Vũ!" Đặt tên là việc khó khăn nhất, Vương Vũ đã nghĩ cả đêm mới được cái tên này...
"Xin lỗi, tên bạn đặt bị trùng!"
"..." Vương Vũ sửng sốt, tên thế này mà cũng có người đăng ký, quả nhiên game mà đông người chơi thật là đáng sợ.
Vương Vũ suy nghĩ một lát, nói luôn: "Thiết Ngưu!"
Đây là nhũ danh của hắn, vì khi mới lọt lòng trông hắn đã to béo khỏe mạnh, cho nên ba của hắn đã đặt cho hắn cái tên như vậy.
"Tên nhân vật có thể sử dụng. Đã tạo nhân vật, chúc bạn chơi game vui vẻ!!"
Ánh sáng trắng lại lóe lên, Vương Vũ được truyền tống tới một thôn nhỏ.
Trên sân chung của thôn đầy ắp người. Một ông lão tóc bạc đứng giữa sân, trên đỉnh đầu có một dấu chấm than rất to. Ông ta hẳn là trưởng thôn.
Tiếp theo là hướng dẫn thao tác chơi game... Dựa theo hướng dẫn của hệ thống, Vương Vũ chạy xung quanh một vòng, cuối cùng mở giao diện thuộc tính của mình ra.
Thuộc tính nhân vật
ID: Thiết Ngưu (Võ sư - )
Cấp: 1
Sinh lực: 120 (4*30)
Nội lực: 90 (3*30)
Sức mạnh: 5
Thể chất: 4
Tinh thần: 3
Trí lực: 3
Nhanh nhẹn: 5
Vật công: 2 - 7
Ma công: 1 - 3
Vật phòng: 2 - 5
Ma phòng: 1 - 3
Trang bị: Áo Vải Cũ vật phòng: 1 - 1
Găng Tay Tấn Công Cũ: 1 - 2
Kỹ năng: Đá Tống Ngang (Cấp 1), đòn đá mạnh mẽ của võ sư tạo đòn tấn công 120% sát thương vật lý, đá bay đối thủ. Tiêu hao 30 điểm nội lực.
Trò chơi này rất công bằng, thuộc tính ban đầu của tất cả các nghề nghiệp đều là 20 điểm, Võ sư có vẻ cân bằng hơn.
Vương Vũ đóng giao diện thuộc tính lại, vung nắm tay của mình, không khỏi buồn bực: "Thuộc tính chán đời vậy, sức mạnh với tốc độ hoàn toàn chẳng có mấy tác dụng..."
Thôi thì đành vậy, Vương Vũ thở dài một hơi, đi theo đám người chen lấn tới chỗ trưởng thôn.
Vừa chen vào, Vương Vũ đã khó chịu. Chính hắn cao 1m85, là một tên to con lưng hùm vai gấu, thế mà lại chẳng thể chen nổi một cô bé (Cô ta là Kỵ sĩ, thể chất và sức mạnh đều cao hơn Võ sư), điều này không khoa học chút nào!
May là những tân thủ dưới cấp 10 đều được hệ thống bảo hộ, không thì với vài điểm thể chất đó của Vương Vũ, hắn hoàn toàn chẳng thể chen đến trước mặt trưởng thôn được.
"Xin hỏi tôi có thể giúp gì cho ngài?" Vương Vũ đi tới trước mặt trưởng thôn, khách khí hỏi.
Trưởng thôn cười tủm tỉm: "Thiết Ngưu tới rồi đó à, dạo này thôn ta bị chó hoang làm loạn, ngươi có thể giết mười con Chó Hoang giúp ta được không?"
[Hệ thống nhắc nhở: Nhận nhiệm vụ Chó Hoang Làm Loạn, có hay không?]
Một khung thông báo đột nhiên xuất hiện trước mặt Vương Vũ.
Vương Vũ tiện