- Ngươi đã thông qua khảo nghiệm của Cung Chủ, hiện tại đã là Hạch Tâm đệ tử rồi!
Ngọc Trưởng Lão thu lại áp lực, mỉm cười nhìn Phong Linh Nhi
Phong Linh Nhi nghe vậy không khỏi nhìn lên khoảng trời trên cao, phát hiện ra trên đó có không ít hơi thở mờ mịt đang ẩn nấp
- Xem ra nó phát hiện ra chúng ta rồi!
Thiên Âm Cung Chủ - Thiên Mộng Tuyết khẽ nhướng mày, nàng không thể ngờ rằng, thần thức của Phong Linh Nhi vậy mà quét tới chính mình, mặc dù tia thần thức này rất mỏng manh
- Chư vị, xuống thôi!
Thiên Mộng Tuyết cùng các trưởng lão từ từ hạ xuống, chân mỗi người đều đạp trên một thanh kiếm bằng Quang Nguyên Lực nồng đậm, Ý Hồn khẽ động, hơn mười người từ từ hàng lâm Triệt Tà Cung.
Có thể đứng trên Linh Hồn Lực của chính mình phi thăng, chắc chắn mười thành toàn bộ người ở đây đều có tu vi ít nhất là Ý Hồn Cảnh
Mười hai người từ trên không trung từ từ hạ xuống, mười hai cỗ hơi thở lan tràn, không gian triệt để vọng động
- Bái Kiến Cung Chủ!
- Bái Kiến Các Vị Trưởng Lão!
Chúng đệ tử Ngoại Môn Thiên Âm Cung gào to vang trời, thanh âm chấn động cả khu ngoại môn
Hiện tại, khí tức của chúng cường giả hàng lâm đã lan tràn khắp khu ngoại môn và nội môn, chúng nữ đệ tử như nhận được lệnh hiệu triệu khi thấy khí tức này, cả đám từ bốn phương tám hướng đổ về Triệt Tà Cung
Trong khu nội môn và ngoại môn, dù là đang bế quan, đang làm nhiệm vụ, đang ăn, đang tám tít, đang làm bất kì việc gì cũng ngừng toàn bộ, cỗ khí tức kia như đang muốn kêu gọi họ
- Bái Kiến Cung Chủ!
- Bái Kiến Cung Chủ!
- Bái Kiến Chư Vị Trưởng Lão!
Toàn bộ đệ tử tề tựu, xung quanh khu vực Triệt Tà Cung vây quanh đông nghịt, đông hơn ngày Phong Linh Nhi khiêu chiến đệ nhất Hạ Âm Bảng quá nhiều
- Con mẹ nó! Có chức có quyền lại sảng khoái như vậy sao?
Phong Linh Nhi cảm thán, phóng ra chút khí tức đã kinh động bực này, về sau mình cũng phải phóng ra khí tức nhiều một chút
Nhưng mà chuyện đó để sau, hiện tại Phong Linh Nhi đang đối diện với mười hai vị trưởng lão và Cung Chủ của Thiên Âm Môn, cũng không thể quá vô lễ
- Bái Kiến Cung Chủ! Bái Kiến Chư vị Trưởng Lão!
Phong Linh Nhi chắp tay ôm quyền hành lễ
Thiên Mộng Tuyết nhẹ nhàng đặt chân xuống mặt đất, thanh kiếm bằng Quang Nguyên Lực và Ý Hồn tan biến thành từng đốm sáng trắng lung linh, tư thái như tiên tử hạ phàm
Các đốm sáng tiêu biến, theo ý hồn rơi lả tả trong không gian như tuyết trắng, lại như từng con đom đóm bay trong không gian, sau đó mới triệt để biến mất
- Ngươi là Phong Linh Nhi?
Thiên Mộng Tuyết khẽ mở miệng, kiều mị chúng sinh, thanh âm ngân vang như chim hót, làm cho người ta không tự chủ được mà bị mê hoặc
- Thanh âm có mị thuật sao?
Phong Linh Nhi cảm giác bản thân như đang bị mê muội, nhưng cùng lúc đó.
Huyết Băng Phách Lôi Liên và Thần Huyết Tổ Chú Xà trong đầu mạnh mẽ bài trừ mị thuật
- Đệ tử Phong Linh Nhi! Bái kiến Cung Chủ!
Phong Linh Nhi thái độ đúng mực, có Huyết Băng Phách Lôi Liên và Thần Huyết, chút mị âm này làm sao mê hoặc được nàng
Thế nhưng chúng trưởng lão lại bị bộ dạng bình tĩnh này của Phong Linh Nhi làm cho ngạc nhiên, ai cũng biết Mị âm của Cung chủ có sức ảnh hưởng mạnh như thế nào, chỉ cần muốn mê hoặc một ai, thì dù trong đồng cấp cũng khó ai cưỡng lại
Nhưng Phong Linh Nhi này, tu vi tối đa có lẽ chỉ là Kết Hồn Cảnh, vậy mà vẫn có thể bảo trì tâm tình đến bực này, quả là làm cho người ta kinh ngạc
- Thật xin lỗi vì lúc nãy, Ngọc Trưởng Lão chính là làm theo lời của ta.
Bổn Cung muốn khảo nghiệm ngươi một chút!
- Dựa vào biểu hiện trong một tháng này của ngươi khiến chúng ta rất hiếu kỳ, việc lúc nãy cũng chỉ là muốn xem giới hạn thực sự của ngươi mà thôi, nếu có làm ngươi không hài lòng thì cho bổn Cung xin lỗi!
Thiên Mộng Tuyết nhìn Phong Linh Nhi nói.
Trong lúc nói cũng không thể không nhìn Phong Linh Nhi này kỹ hơn một chút.
Dung nhan của nàng so với Phong Linh Nhi này còn có phần thua kém a, đây đúng là tiên tử trong truyền thuyết không thể sai được
- Và khảo nghiệm của đệ tử có phải là chịu được áp lực của Hữu Hồn Cảnh? Theo như kỷ lục của đại hội Thập Đại Cường Giả, kẻ yêu nghiệt nhất ngàn vạn năm qua cao nhất cũng chỉ đạt tới Hữu Hồn Cảnh.
Cung chủ muốn kiểm tra xem ta có tư cách tham dự hay không a?
Phong Linh Nhi mỉm cười nói, trước mười vị cường giả vẫn điềm nhiên như chốn không người, hoàn toàn không có ý muốn khúm núm hay cúi đầu
- Trí lực rất tốt! Đúng là như vậy, dựa vào biểu hiện của Phong Linh Nhi ngươi hôm nay, đã có tư cách tham gia Thập Đại Cường Giả rồi!
Thiên Mộng Tuyết nghiêm nghị nói tiếp, một cỗ khí thế áp bức chúng sinh bắn ra, không phải là khí thế đè ép áp lực tu vi, mà là khí thế của một vị đế vương, khí tức sinh ra khi ngồi trên chỗ cao nhìn xuống lâu ngày mà thành
Hay nói đơn giản, là khí thế cần dùng khi Trang Bức!
- Đệ Tử Thiên Âm Cung nghe lệnh!
Thanh âm phát ra, chúng đệ tử đồng loạt hành lễ, một chân quỳ xuống, khuôn mặt nghiêm túc nhìn thẳng Thiên Mộng Tuyết
- Thân Truyền Thiên Âm Cung nghe lệnh!
- Cao Tầng Thiên Âm Cung nghe lệnh!
Trong vài hơi thở, lại có hơn trăm người từ phương xa lao tới Triệt Tà Cung, cảnh tượng triệt để làm cho chúng đệ tử nội môn và ngoại môn không thể tưởng nổi
- Bái kiến Cung Chủ!
Những người mới đến đều là các đệ tử Thân Truyền cùng các Hộ Pháp, Chấp Sự, Trưởng Lão của Thiên Âm Cung
- Miễn lễ!
- Hôm nay! Bổn Tọa dùng danh nghĩa Cung Chủ Thiên Âm Cung, trực tiếp công bố! Phong Linh Nhi trở thành Thiên Kiêu thứ năm của Thiên Âm Cung, kể từ nay, quyền hạn ngang với Trưởng Lão!
- Phong Linh Nhi! Từ nay, ngươi có nghĩa vụ phải cống hiến cho Thiên Âm Cung, một lòng vì Thiên Âm Cung! Không được nảy sinh ý đồ phản bội!
- Ngươi có bằng lòng không!
Nghe từng câu từng chữ từ trong miệng Thiên Mộng Truyết, chúng đệ tử, chúng thân truyền đệ tử, chúng chấp sự, chúng hộ pháp đều chỉ biết nghẹn họng nhìn trân trối vào thân ảnh trẻ tuổi áo đỏ đen đang đứng trước mặt cung chủ!
- Đệ Tử nguyện ý!
Phong Linh Nhi nói, thanh âm đã mang theo một cỗ khí thế khác hẳn lúc nàng mới gia nhập Thiên Âm Cung
- Nhưng mà đệ tử có một điều kiện!
Phong Linh Nhi nói
Thiên Mộng Tuyết không ngoài y muốn, nàng liền hỏi
- Ngươi cứ nói!
Phong Linh Nhi nhìn toàn trường, sau đó nhìn thẳng vào mắt Thiên Mộng Tuyết
- Đệ tử muốn có thể tùy ý xuất cung! Có thể tự do hành động, không chịu sự nhìn ngó của bất kỳ ai!
Thiên Mộng Tuyết hỏi ngược lại
- Vậy! Có thể cho ta biết lý do không? Vì cái gì ngươi luôn muốn được riêng tư? Nếu không có tà tâm vì sao lại muốn che giấu!?
Phong Linh Nhi dường như cũng hiểu điểm này, nàng nói
- Mỗi người đều có những bí mật của riêng mình, về việc có tà tâm hay không khi khảo nghiệm chẳng phải đã rõ ràng sao?
Thiên Mộng Tuyết gật đầu
- Đúng là trong lịch sử gia nhập tông môn, ngươi không hề có một chút thông tin nào, lí lịch của ngươi như một tờ giấy trắng, nhưng như vậy mới làm cho chúng ta tò mò về