- Này Phong Linh Nhi cô nương! Ta hỏi chút!
Phong Linh Nhi thấy ai đó khều khều sau lưng mình, nàng liền quay đầu lại.
Đập vào mắt là một thân ảnh nóng bỏng, áo cam bó sát, y phục hở rốn phô ra vòng eo mỹ lệ
- Băng Hỏa Phượng Linh Thánh Nữ - Phượng Yên Đan?
Phong Linh Nhi hỏi
- Ân! Chính là ta!
Phượng Yên Đan gật đầu
- Vậy! Thánh nữ muốn gì ở ta?
- Không có gì, ta chỉ có chút tò mò về ngươi!
- Tò mò về ta?
- Đúng rồi!
- Một vị Thánh nữ lại có gì tò mò ở thường dân như ta chứ?
Phong Linh Nhi không mặn không nhạt nói với Phượng Yên Đan
- Tại vì, ngoại trừ Cô Cô của ta ra, chưa từng có ai sở hữu vẻ đẹp tự nhiên như cô nương cả, Phượng Yên Đan ta cũng tự nhận không bằng!
Phượng Yên Đan khẽ than thở, nhưng không có chút buồn bực nào khi tự nhận mình xấu hơn Phong Linh Nhi cả
Phong Linh Nhi nghe vậy cũng hơi ngạc nhiên, bộ dạng dịch dung này Vũ Lôi Phong hắn đã tổng hợp toàn bộ các ưu điểm tuyệt đỉnh về nhan sắc của một nữ nhân cổ trang về làm một.
Còn kết hợp giữa vẻ đẹp hiện đại của Trái Đất và các idol phim Nhật.
Phải gọi là tuyệt đỉnh mỹ nhân
Vậy mà dưới lời nói này của Phượng Yên Đan, Cô Cô của nàng còn đẹp hơn như thế này
- Thật vậy sao? Nghe lời thánh nữ nói thật khiến ta tò mò nha
Phong Linh Nhi không khỏi có chút không phục, lại một lần nữa Vũ Lôi Phong hắn được trải nghiệm cảm giác ghen tỵ với nữ nhân khác từ tận đáy lòng như thế này
- Xem ra, sau lần này phải triệt để nâng cấp nhan sắc cho các nàng rồi! Nếu không đi ra đường thấy ai đẹp hơn mà các nàng cũng có cảm giác này, thân làm nam nhân như ta sao có thể làm ngơ?
Phong Linh Nhi tự nhủ
- Nếu có dịp, ngươi cứ đến Thảo Nguyên Xích Diệm, Phượng Linh Thần Nhất Tộc tìm ta, Cô Cô ta cũng rất thích những người như ngươi
- Sẽ đến!
-…
- À…ừm….Thánh nữ còn gì muốn chỉ giáo nữa không?
Phong Linh Nhi im lặng, Phượng Yên Đan cũng im lặng, mấy người Linh Nhi, Lưu Thiên Kim, Hồ Điệp Y và Trần Lệ thì đã sớm mở đại tiệc bò viên giữa trung tâm vòng chiến, mỗi người cầm hai cây bò viên từ từ thưởng thức, mắt hóng hớt cuộc trò chuyện của Phong Linh Nhi và Phượng Yên Đan, tai mỗi người đều hoạt động hết công suất, sợ rằng mình sẽ nghe sót câu nào đó
- Không có gì nữa, ta chỉ muốn nhìn dung nhan của ngươi gần hơn một chút mà thôi
- Vậy ta xin phép!
Phong Linh Nhi cúi chào Phượng Yên Đan một cái, sau đó quay lưng rời đi, tiến về chỗ đám người chúng nữ Nghịch Phong Minh
- Chúng ta lại gặp nhau rồi!
Phong Linh Nhi mỉm cười
Chúng nữ liếc mắt nhìn Phong Linh Nhi, sau đó Linh Nhi nói
- Linh Nhi tỷ tỷ, ta cũng tên là Linh Nhi nên khó mà phân biệt nha.
Vậy nên ta đành phải gọi người là Phong tỷ tỷ, thấy sao?
Phong Linh Nhi nghe vậy thầm trừng mắt, nàng nói
- Không thành vấn đề
Chúng nữ khúc khích cười, các nàng đã sớm biết trước mặt mình căn bản không phải là Phong Linh Nhi gì cả, mà chính là cái tên Vũ Lôi Phong kia, hiện tại còn gọi hắn là Phong tỷ tỷ, cảm giác thật mới lạ nha
- Được rồi! Chúng ta xem như cũng có chút quen biết! Ăn bò viên không tỷ?
Lưu Thiên Kim lấy ra hơn chục cái xiên que đầy những viên thịt thơm phức, đưa ra trước mặt Phong Linh Nhi
- Ta cũng có nè
Phong Linh Nhi cũng lấy trong Rương Vô Hạn ra một đống
- Cái màu trắng này gọi là Cá Viên Chiên, cái màu cam là Tôm Chiên, cái này là Bò Lá Lốt! À đúng rồi, vật hình trụ này gọi là Xúc Xích!
Phong Linh Nhi bày ra một đống đồ ăn siêu cấp tuổi thơ thời cấp một.
Sau đó nàng tiện tay lấy ra một cái chảo lớn
Xong xuôi, Phong Linh Nhi lại lấy thêm một cái giá bằng sắt để kê cái chảo lên khỏi mặt đất, sau đó lấy ra một chai dầu ăn
- Đây là dầu làm từ đậu nành và tinh dầu hướng dương, rất tốt cho sức khỏe và tim mạch, ăn vào đảm bảo không lên mụn!
Phong Linh Nhi tháo vát đổ dầu vào chảo, sau đó liếc nhìn Phượng Yên Đan
- Yên Đan Thánh Nữ, cho ta xin chút lửa được không?
Phong Linh Nhi cười cười nhìn nàng, Phượng Yên Đan không khỏi nghi ngờ
- Ngươi định