- Phong Hoa Tuyệt Đại - Phong Linh Nhi! Trần Lệ ta từ lâu đã sớm muốn cùng cô đấu một trận! Mời cô nương lên sân đấu!
Trần Lệ chắp tay đứng đó, ánh mắt lộ ra sự chờ mong, còn có chút bồi hồi
Ba năm trước, nàng và hắn chưa từng quen biến, Vũ Lôi Phong cùng nàng đánh một trận không ngươi chết thì ta sống trong Đấu Trường Vô Lý ở đại hội Tứ Môn Tranh Tài
Khi đó hắn yếu hơn nàng nhiều lắm, bị nàng kích hoạt Bạo Huyết Hoàn Toàn hành cho thừa sống thiếu chết
Nhưng nàng càng không thể ngờ, Vũ Lôi Phong hắn dùng lực lượng sinh mệnh của bản thân của chính mình thi triển ra chiêu thức cấm kị của Trường Hồng Kiếm Pháp, cùng nàng đồng quy vu tận, may mà trong Đấu Trường Vô Lý chỉ là ảo cảnh cùng trận pháp nên tuy đánh nhau rất chân thật nhưng chỉ là trong tiềm thức
Nhưng từ sau khi đó, Trần Lệ lại càng tò mò về người đàn ông luôn mỉm cười trong bộ áo bào đỏ đen phong cách lạ lùng cùng chiếc đai trắng tua này
Ở vòng ba Tứ Môn Tranh Tài, hắn cùng nàng trò chuyện, tâm sự với nàng, nướng thịt cho nàng ăn, an ủi nàng không nên ghét bỏ dòng máu Bạo Huyết
Cho đến cuối cùng, Vũ Lôi Phong, Linh Nhi và Lưu Thiên Kim cùng nhau hợp sức, lực lượng vô cùng vô tận trấn áp mọi thứ, Trần Lệ đứng một bên nhìn thấy tất cả, từ giây phút đó, nàng nhận ra trong lòng mình đã có chút không đúng
Một cảm giác rất lạ, cảm giác bản thân mình muốn mãi mãi bên cạnh Vũ Lôi Phong hắn, cảm giác ghen tị cùng hai người Linh Nhi và Lưu Thiên Kim khi đó.
Nhớ nhung cái dáng vẻ của hắn, nhớ cả giọng nói và toàn bộ những gì thuộc về hắn
Nàng không ngừng phấn đấu, không ngừng tu luyện, mặc kệ tin đồn Vũ Lôi Phong đã bị Phong Vân Môn ám toán không còn có thể trở về, nàng vẫn tin tưởng hắn không có chuyện gì, vẫn một mực tu luyện, vẫn một mực chờ hắn.
Nàng muốn một lần nữa sát cánh cùng hắn, ra mặt chống lại kẻ thù với hắn, như cái cách Linh Nhi và Lưu Thiên Kim cùng hắn đã từng
Thúy Hằng Đại Sâm Lâm, vào lúc nàng tuyệt vọng nhất, hắn cuối cùng cùng đến.
Trần Lệ như muốn nổ tung, nàng không thể nào che giấu trong lòng được nữa, triệt để bộc bạch với hắn
Hoa Tình Nở Rộ
Từng ký ức như chỉ mới từ hôm qua, trong lòng Trần Lệ vẫn còn nhớ rõ lần đầu của mình cho hắn cảm giác ra sao, sắc mặt có chút ửng hồng
Nhìn Phong Linh Nhi đang từ từ đi lên đài, cái dáng đi so với nữ nhân không khác chút nào, ngược lại tên Vũ Lôi Phong này còn cố tình vừa đi vừa đong đưa cặp mông khiến đám khán giả cùng với hai người Long Ngạo Thiên cùng Lân Kiêu Hùng không thể rời mắt
Bách Lý Tuyệt Phong thì hừ lạnh, nhưng cũng không khỏi liếc nhìn Phong Linh Nhi
Bộ dạng này của Vũ Lôi Phong là do hắn chọn lọc cực kỳ khắt khe đối với các tỷ lệ vàng và ưu điểm của toàn bộ nữ nhân trên kiếp này lẫn kiếp trước, vì thế nhan sắc của nàng trên Đại Lục Thúy Hằng này nếu xưng số hai không ai dám nhận thứ nhất, không có một nam nhân nào có thể cưỡng lại mị lực bậc này a
Trên đài cao, đám người Vũ Lôi Vân, Vân Thủy Tiên, Hạ Mộng Phàm, Đặng Vũ và Phong Tiểu Nhã không khỏi lặng người
- Cái đai đó! Phong Linh Nhi thực sự là Lôi Phong sao?
- Đậu xanh! Hảo hán a! Hảo hán! Con mẹ nó giả gái cũng khéo vừa chứ?
Hạ Mộng Phàm và Đặng Vũ không khỏi dùng ánh mắt lạ lùng nhìn qua Vũ Lôi Vân
Phong Tiểu Nhã thì gật gật đầu
- So với ta năm đó, cũng không kém bao nhiêu a!
Vũ Lôi Vân thì không có gì bất ngờ, Vũ Lôi Phong đã làm hắn bất ngờ quá nhiều, sợ rằng hắn sẽ không bao giờ bất ngờ thêm bất kỳ điều gì nữa, hắn chỉ nói khẽ
- Để xem, nửa năm qua lịch luyện, Lôi Phong đã mạnh đến mức độ nào rồi…
Vân Thủy Tiên nhấp một ngụm trà, nói
- Mấy đứa nhỏ trong vài ngày đã đạt đến Hữu Hồn Cảnh Ngũ Trọng, thiếp e là, Lôi Phong đã mạnh đến một mức độ mà chúng ta nghĩ cũng không dám nghĩ
Mấy người Phong Vân Sơn Tứ Đại Môn Phái nghe lời này nhất thời cũng có chút chờ mong nhìn về chiến đài
Dưới chiến đài, Trần Lệ đang cùng Phong Linh Nhi mặt đối mặt, hai tà áo một đỏ đậm một đỏ đen không gió tự bay, tóc đen cũng thoáng bị gió thổi phiêu phù, càng làm hai người trên sân đấu mị hoặc hơn rất nhiều
- Phong Linh Nhi cô nương! Có muốn cùng ta luyện kiếm?
Trần Lệ mỉm cười, khí tức dần dần tràn ra, một cỗ chiến ý bùng phát dữ dội trong ánh mắt đỏ rực tinh quang
Phong Linh Nhi cũng cười cười, cảm giác được đối đầu với Trần Lệ cũng làm nàng nhớ lại không ít chuyện xưa
- Trần Lệ cô nương, không phải đại hội Thập Đại Cường Giả cấm cùng Nguyên Linh Khí sao? Cô nương đây là muốn cùng nhau phạm luật à?
Trần Lệ nghe vậy, không khỏi che miệng cười duyên
- Phong cô nương thừa hiểu ý ta, lại còn giả vờ sao?
Nói xong, Trần Lệ giơ tay ra phía sau, phong thuộc tính khong ngừng hội tụ trong lòng bàn tay
- Có ngon thì tiếp một kiếm của ta đi!
Trần Lệ thân ảnh chớp động, thoắt một cái đã đi một đoạn dài đến rất gần Phong Linh Nhi, lòng bàn tay phải cũng đồng thời ngưng tụ một thanh kiếm màu đỏ làm từ Phong Nguyên Lực, nhắm thẳng vào vai trái Phong Linh Nhi chém ra một kiếm
Một kiếm này không mang theo chút Nguyên Lực hay Linh Hồn Lực nào, cũng không tạo thành kiếm khí hay kiếm ảnh, chỉ đơn giả là một kiếm chém đến
Phong Linh Nhi một chút nhíu mày cũng không, nàng liền thối lui một bước, hoàn mỹ né đường kiếm này
- Chà! Nếu Trần Lệ cô nương có nhã hứng cùng Phong Linh Nhi ta