- Phong Tuyệt Đệ Nhị Kỹ - Tường Gió!
Phong Linh Nhi vận lực, Nguyên Lực ngưng tụ mạnh mẽ trên thân kiếm, nàng vẽ ra một đường cong trên không trung, trên đỉnh đầu Phong Linh Nhi xuất hiện một bức tường gió
Mưa kiếm đổ xuống, hỏa diễm cuồn cuộn muốn đốt trụi mọi thứ!
Xèo Xèo!
Nhưng tường gió làm rất tốt nhiệm vụ của nó! Mặc kệ có bao nhiêu hỏa kiếm va chạm như thế nào đi nữa thì chúng đều bị triệt tiêu không chút dấu vết, một chút hơi nóng ảnh hưởng đến Phong Linh Nhi cũng không có
- Chiêu thức lá chắn gió này của ngươi rất lạ lùng đó, ta vẫn chưa từng thấy thứ gì có thể lọt qua chúng!
Phượng Yên Đan nhìn tường gió, hiếu kỳ thực sự đối với chiêu thức này, Hỏa Thiêu Khuynh Thành cũng không phải chiêu mạnh nhất của nàng, nhưng hiệu quả thiêu đốt của nó không phải ai cũng chống lại được
Nhìn Tường Gió bảo bọc hoàn toàn phía trên người Phong Linh Nhi, Phượng Yên Đan cũng không có quá để ý, trong tay ngưng kết một cái gai băng cực lớn, nàng liền ném mạnh về phía Phong Linh Nhi, sau đó cũng liền biến mất tại chỗ, kiếm trong tay vung lên lao đến tấn công nàng
Phong Linh Nhi hít sâu một hơi, Nguyên Lực ngưng tụ vào lòng bàn tay, một chưởng đơn thuần đánh ra, gai băng vỡ nát, sau đó từ chưởng thành trảo nắm chặt cổ tay Phượng Yên Đan
Phượng Yên Đan thấy bản thân bị chặn lại cũng khá bất ngờ, nàng quát nhẹ
- Băng Phong Bạo Loạn!
Mặc kệ cánh tay đang bị Phong Linh Nhi giữ chặt, Phượng Yên Đan đạp mạnh chân xuống mặt đất! Xung quanh hai người mọc lên vô số trụ băng bao phủ
Không giống các trụ băng của Linh Nhi phân tán khắp nơi, Phượng Yên Đan dựng lên những trụ băng này nhằm mục đích bao vây mọi đường thoát của Phong Linh Nhi
- Muốn nhốt ta sao? Sai lầm!
Phong Linh Nhi nhìn hàng trăm trụ băng mọc san sát bao phủ nhau hàng chục lớp để bao vây mình, nàng liền cười khẩy
- Khóa Ánh Sáng!
Quanh người Phong Linh Nhi bộc phát Quang Nguyên Lực sáng chói, Phượng Yên Đan liền nhận ra chiêu thức này đã trói Linh Nhi khi trước khiến nàng không thể di chuyển, liền muốn tẩu thoát
Nhưng đáng tiếc, khoảng cách giữa nàng và Phong Linh Nhi quá gần, bàn tay kia đang nắm lấy tay mình vô cùng chặt, khiến Phượng Yên Đan có muốn chạy cũng không được
Thế là quanh người Phượng Yên Đan liền bị bao phủ bởi một lồng giam bao phủ trong quang mang thất sắc, một chút nhúc nhích cũng không được
- Ở lại vui vẻ nhé! Thánh Nữ!
Phong Linh Nhi vẫy vẫy tay, sau đó mũi chân điểm lên mặt đất, thân ảnh nhảy thẳng lên cao, đứng trên một trụ băng
- Tường Gió! Giải!
Một ấn quyết đánh ra, tường gió liền hóa thành những làn gió mỏng manh tiêu tán
Ngay lập tức, một đám hỏa kiếm còn lại gần năm trăm thanh kiếm của Phượng Yên Đan không còn bị cản lại nữa, mạnh mẽ đâm xuống
Bên trong khóa ánh sáng, Phượng Yên Đan mạnh mẽ giẫy dụa, nhưng nàng lại không thể nhúc nhích tý nào, khiến nàng cũng có chút không thể ngờ
Hai giây sau! Khóa ánh sáng mờ nhạt, Phượng Yên Đan rốt cuộc có thể nhúc nhích lại chân tay
Khẽ ngẩng đầu lên, ánh mắt nàng khẽ đổi
- Ha Ha! Không ngờ ta lại tự lấy đá đập chân mình!
Phượng Yên Đan cười, một nụ cười rất vui vẻ, sau đó nụ cười kia liền bị hàng trăm thanh hỏa kiếm che phủ
Phong Linh Nhi đứng trên trụ băng nhìn xuống, Phượng Yên Đan đã bị một đám hỏa kiếm của chính mình công kích, một đám trụ băng dùng để cầm chân mình giờ lại phản tác dụng, trở thành lao ngục của chính nàng
Ầm Ầm Ầm Ầm! Xèo Xèo!
Tiếng va chạm, tiếng lửa thiêu đốt lập tức vang lên, Phong Linh Nhi đứng trên một trụ băng chắp tay nhìn xuống, tinh thần vẫn vô cùng căng thẳng không chút buông lỏng nào, nếu như Phượng Yên Đan dễ đối phó như vậy thì Phong Linh Nhi cũng không xem trọng nàng như thế
Các trụ băng chấn động, chúng lung lay sắp đổ hàng loạt dưới sự công kích liên hoàn của mấy trăm đạo hỏa kiếm kia, Phong Linh Nhi lảo đảo không thể đứng vững, nàng liền nhảy qua một bên đứng quan sát trên mặt đất, ánh mắt vẫn không rời khỏi khu vực trung tâm trụ băng
Các khối băng tan chảy, Phượng Yên Đan vẫn không có chút động tác nào, một tiếng thét đau đớn cũng không thấy.
Phong Linh Nhi càng nhìn càng cảm thấy nghi hoặc
Trên đài cao, khu vực các cường giả Phượng Linh Thần, một trung niên nhìn về sân đấu cười khẽ
- Yên Đan lại như vậy rồi! Toàn chơi xỏ đối thủ a, con bé này lớn rồi mà vẫn trẻ con thật!
Mỹ phụ ngồi cạnh hắn cũng cười cười
- Thực ra nó cũng chỉ mới 100 tuổi thôi mà, so với nhân loại xem như 25 tuổi! Như vậy cũng vẫn còn trẻ con lắm!
- Ha Ha!
Mấy người Phượng Linh Thần cũng cười tươi, tiếp tục nhìn về sân đấu
Trên sân, các trụ băng lúc này đã tan hết!
Phong Linh Nhi còn đang thủ thế, thần thức tỏa ra bốn phía cảnh giác xung quanh, mắt vẫn không chớp