- Vũ Đài Tuyệt Sát Kỹ - Phong Long Giải Nghiệp Ấn!
- Thiên Thánh Tuyệt Phong Kỹ - Thánh Phong Tru Ma Quyền!
Một đấm kết hợp hai loại sát chiêu mạnh nhất của hai người Từ Thiên Nữ và Đặng Tiến Hòn khi trước Vũ Lôi Phong quan sát được, lần này, vì muốn tinh thần hai người bọn họ thoải mái, hắn quyết định thay mặt hai người vả mặt Bách Lý Tuyệt Phong
- Đại Trưởng Lão! Lên!
Trên đài cao, khu vực Phong Vân Môn - Bách Lý Gia Tộc, Bách Lý Lạc Vân vốn luôn không rời mắt khỏi Phong Linh Nhi bất chợt thét gào
Hắn rõ ràng nhìn thấy, Phong Linh Nhi này tuy vẫn một mực dùng tu vi Hữu Hồn Cảnh Nhị Trọng, nhưng tốc độ ra đòn cùng sự chấn động không gian khi nắm đấm kia tung ra căn bản đến Ý Hồn Cảnh cũng không thể đỡ được, Bách Lý Tuyệt Phong mà ăn một đấm này chắc chắn sẽ chết trong khoảnh khắc
Bách Lý Lạc Vân là ai? Hắn đã chấp chưởng Phong Vân Môn và Bách Lý Gia cả ngàn năm nay, lãnh đạo tất cả, đứng trên vạn người, nắm Phong Vân Sơn khu vực trong lòng bàn tay, làm sao có thể không nhạy bén?
Đúng như vậy! Phong Linh Nhi khi đó không phải là áp chế khí tức bản thân xuống còn Hữu Hồn Cảnh Nhị Trọng, mà là dùng Ảo Tức Thuật!
Ảo Tức Thuật, dưới Thần Hồn Cảnh có thể dùng nó để giả tu vi, mặc kệ bản thân tung ra lực lượng mạnh mẽ đến mức nào, dưới tác dụng của Ảo Tức Thuật đều sẽ hiển hiện ra khí tức đã chọn, và không thể giả khí tức vượt qua Thần Hồn Cảnh
Tuy Phong Linh Nhi dùng ảo tức thuật đã thực sự qua mặt được một đám người ở đây, không ai trong Thúy Hằng Thánh Địa có thể nhận ra, nhưng với kinh nghiệm sống hàng ngàn năm, sự nhạy bén cùng óc phân tích của một cường giả, ngay khi Phong Linh Nhi tung đấm, Bách Lý Lạc Vân lập tức nhận ra cú đấm này căn bản có vấn đề
Thực ra thì không chỉ có hắn, rất nhiều người tại Thúy Hằng Thánh Địa đều nhận ra, nhưng họ không nói! Vì có liên quan cái rắm đến họ a ~
Mệnh lệnh còn chưa dứt, thân ảnh của Đại trưởng lão Phong Vân Môn đã không còn thấy đâu nữa, dĩ nhiên hắn cũng nhìn ra cú đấm đó và sớm muốn ngăn cản, thế nên ngay khi nghe câu: “Đại trưởng lão”, hắn đã phóng đi ngay
- Phong Linh Nhi! Dừng tay!
Phong Linh Nhi đang ra đòn, cú đấm nhanh đến cực hạn chuẩn bị đấm nát đầu Bách Lý Tuyệt Phong, một thanh âm như sấm nổ bên tai vang vọng khắp Thúy Hằng Thánh Địa, cùng với đó là một áp lực vô cùng vô tận đè nặng đến, khiến cử động của Phong Linh Nhi chậm chạp hẳn, khí thế kia, chính là Phi Hồn Cảnh ( tức Thập Tam Tú – 13 sao)
Bách Lý Tuyệt Phong như được uống thuốc trợ tim, nhanh chóng lùi lại phía sau, muốn mở miệng nhận thua
- Mẹ nó! Muốn chạy sao? Mạng chó của ngươi bổn công tử muốn rồi
Cảm nhận áp lực cực lớn đè lên người, áp lực này Vũ Lôi Phong còn chưa từng trải nghiệm qua trước đây, cả người hắn nặng nề, không thể tiếp tục đánh tới.
Nhìn Bách Lý Tuyệt Phong đang lui lại, miệng chuẩn bị mở ra nói đầu hàng
Một khi Bách Lý Tuyệt Phong nhận thua, theo quy củ của giải đấu, hắn sẽ được ban tổ chức bảo vệ tính mạng, không còn có thể miểu sát hắn nữa
- U Minh Tử Hỏa Thuật – Lửa Ngút Trời!
Ánh mắt Phong Linh Nhi điên cuồng, một đạo Ý Hồn truyền ra, dưới mặt đất nơi Bách Lý Tuyệt Phong đang đứng lập tức bốc lên một cột lửa màu tím bao phủ lấy Bách Lý Tuyệt Phong
Dưới tác dụng của U Minh Tử Hỏa.
Bách Lý Tuyệt Phong liền bất động thanh sắc, ánh mắt đảo qua đảo lại vô cùng kinh hãi, toàn thân triệt để mất đi cảm giác
Lúc này, khán giả, chúng cường giả các thế lực nhỏ, các đại diện của Tứ Đại Môn Phái các khu vực và những tán tu mới rõ những gì vừa xảy ra, khoảnh khắc Phong Linh Nhi tung đòn cho tới khi cột lửa tím bốc lên chỉ trong hai cái nháy mắt mà thôi, tốc độ đôi bên quá nhanh, khiến họ không thể theo kịp
- Ổ! Kia là…
- Đó chẳng phải là dị hỏa từng làm cả đại lục xôn xao gần đây sao?
- Đúng rồi! Đó chính là U Minh Tử Hỏa! Ngọn lửa tím của Đồ Phong Vân?
Toàn trường lập tức bùng nổ, ánh mắt gắt gao nhìn tứ phía, từng đạo thần thức khổng lồ không ngừng truy quét tìm kiếm khí tức của Đồ Phong Vân
Đã qua hơn nửa năm, nhưng tham vọng về Huyết Băng Phách Lôi Liên và Dị hỏa U Minh Tử Hỏa vẫn chưa hề nguội lạnh đối với đám cường giả này, hiện tại chỉ vừa thấy U Minh Tử Hỏa xuất hiện, hết thảy mọi người đều không quan tâm mọi thứ, một mực tìm kiếm Đồ Phong Vân
Nhưng