- Lôi Phong…
Nghe thanh âm ngại ngùng nũng nịu này của Tiểu Na, Vũ Lôi Phong cảm thấy cả người như nhũn ra.
Cũng không phải vì lý do gì quá ghê gớm nhưng đây là lần đầu Tiểu Na gọi tên hắn thân mật như vậy
- Tiểu Na…
Vũ Lôi Phong nhìn Tiểu Na, hơi thở dần trở nên gấp gáp, hắn thực sự đã đợi giây phút này quá lâu rồi
Tiểu Na cũng không còn ương bướng nữa, tay thon nhẹ nhàng đặt lên vai Vũ Lôi Phong, gương mặt đỏ bừng như trái cà chua.
Vũ Lôi Phong một tay khẽ ôm lấy eo thon mềm mại, tay còn lại đặt lên gò má Tiểu Na, hắn mỉm cười ôn nhu, véo nhẹ một cái
Tiểu Na cũng không phản đối, để hắn nghịch một chút, sau đó hung hăng lắc đầu một cái, trừng mắt làm mặt quỷ với Vũ Lôi Phong
- Không có phá nha!
Vũ Lôi Phong cười cười, hắn cũng biết trong lòng Tiểu Na đang vô cùng bất đắc dĩ.
Hắn có thể cảm nhận nàng, nhưng nàng lại không thể cảm nhận được bất kỳ thứ gì của hắn cả, Tiểu Na muốn được cảm nhận hơi thở của hắn, cảm nhận hơi ấm bàn tay của hắn, cảm nhận khuôn mặt mình đang bị véo nhẹ.
Hơn hết là...cảm nhận đôi môi hắn.
Nếu có thể cảm nhận, có chăng chỉ là tình yêu này…
Tiểu Na chỉ là một dạng linh hồn thể được hệ thống duy trì, nàng căn bản không thể nhận biết các tác động từ bên ngoài, tuy vẫn có cảm xúc nhưng những xúc cảm này nàng không thể nhận thấy
Khẽ đặt tay thon lên bàn tay của nam nhân trên gương mặt mình, Tiểu Na cười đến híp cả mắt, nói
- Tay của chàng, chắc ấm lắm đúng không?
Vũ Lôi Phong nghe những lời này, hắn cảm thấy trái tim mình bị bóp thật chặt, khóe mắt có chút đỏ mang theo vẻ thương tiếc
- Chờ ta một thời gian nữa, nàng sẽ được như bao người khác thôi! Ta hứa với nàng!
Tiểu Na cười cười, lắc lắc đầu, ngón tay khẽ vuốt lấy một chút nước trên khóe mắt hắn
- Nào! Không được rơi lệ vì những chuyện nhỏ nhặt như thế!
Vũ Lôi Phong gật đầu, nắm chặt lấy tay của Tiểu Na, hai ánh mắt đã rất gần với nhau, hơi thở thơm nhẹ của Tiểu Na khiến hắn lâng lâng không thôi, cảm giác không giống với bất kỳ nữ nhân nào của hắn.
Và còn một lý do nữa, đây là lần đầu tiên hắn và Tiểu Na thực sự hôn nhau
Hai đôi môi như có ma lực, chúng tự tìm lấy nhau, chạm nhẹ….
Tiểu Na vẫn không cảm nhận được, nhưng Vũ Lôi Phong đã sớm thở hồng hộc vì xúc động, hắn mở mắt nhìn thật kỹ từng nét trên gương mặt của Tiểu Na, muốn ghi tạc thật sâu gương mặt này vào lòng, cảm nhận từng luồng cảm giác mềm mại ngọt ngào đang bao phủ bản thân
Tiểu Na chỉ có thể không ngừng tưởng tượng sự ấm áp ôn nhu của hắn ở trong lòng, cũng nhiệt tình đáp trả
Hai đôi môi đã khẽ tách ra, đầu lưỡi cả hai dần cử động
Vũ Lôi Phong và Tiểu Na, hai người ôm lấy nhau thật lâu, đôi môi dứt khoát không chịu rời lấy một khắc, họ đắm chìm trong tình yêu, tuy có chút mất mát nhưng cả hai vẫn mỉm cười hạnh phúc
Thời gian như ngừng trôi, hai người say sưa trao cho nhau từng nụ hôn nồng nhiệt, bỗng Vũ Lôi Phong thấy cả người Tiểu Na run nhẹ lên một trận, sau đó nàng uể oải nói
- Ngoài kia còn đại sự, ta giao lại ba khối Cầu Đạo Ngọc cho chàng.
Đừng lo lắng, chỉ cần không mất đi toàn bộ Cầu Đạo Ngọc, th….thiếp sẽ không sao đâu! Ngủ một giấc là khỏi!
Vũ Lôi Phong vội vàng mở mắt, hắn hoảng hồn nhìn sau lưng mình.
Không biết từ khi nào đã xuất hiện sáu khối Cầu Đạo Ngọc khi trước Tiểu Na giao cho
Sau lưng Tiểu Na, bốn khối Cầu Đạo Ngọc xoay chuyển, ba khối từ từ bay ra sau lưng hắn, quả cuối cùng từ từ thu liễm lại thành một đạo hồng quang trở về dây chuyền của Tiểu Na
Ngay khi hồng quang vừa thu liễm, Tiểu Na gắng gượng nói thêm một câu
- Đừng lo lắng, đây chỉ là phản ứng của cơ thể thiếp khi giao Cầu Đạo Ngọc cho người khác, ngủ một giấc là hết thôi, chỉ cần không mất đi toàn bộ Cầu Đạo Ngọc, thiếp sẽ không sao cả đâu!
Dứt lời, Tiểu Na toàn thân mềm nhũn đổ ập vào lòng Vũ Lôi Phong, mắt nhắm nghiền, hơi thở nhẹ nhàng đều đều cho thấy nàng đang ngủ rất say
Vũ Lôi Phong bế nàng lên giường, kéo chăn