- Ơ? Sao mọi người cũng ở đây?
Thanh âm ngạc nhiên vang lên từ phía xa, đám người Nghịch Phong Minh theo phản xạ đồng thời quay đầu lại nhìn, chỉ thấy phía bên kia con sông có một vài thân ảnh đang chạy như bay tới.
- Thanh Trưởng Lão?
- Vũ Chấp Sự?
- Tần Hộ Pháp?
Đám người Nghịch Phong Minh liên tục nhận ra người quen trong những người đang tiến đến.
Đám người đang chạy đến cũng vô cùng kinh ngạc
- Bái kiến chư vị Chưởng Môn! Chư vị Thái Thượng Chưởng Môn!
Đám người mới tới liền quỳ một chân hành lễ với Vũ Lôi Vân, Vũ Lôi Đình và những người khác
- Miễn lễ!
Đám người ăn ý nhau cùng nhìn Vũ Lôi Phong, phát hiện tên này đã biến đâu mất từ khi nào, nhìn qua nhìn lại đã thấy hắn cùng chúng nữ nắm tay nhau chạy khắp nơi trong Thiên Mệnh Không Gian tham quan cảnh vật tại nơi này
Bọn họ mới đến vẫn còn bỡ ngỡ chưa biết mình đang ở đâu nên có chút bối rối.
nhưng nhìn thấy những người Nghịch Phong Minh ở lại Phong Vân Sơn không đi tham gia Thập Đại Cường Giả đại hội lại ở đây, bọn họ lại không hề hấn gì nên cũng yên tâm phần nào
Vũ Lôi Phong cũng không có quá vô tâm bỏ bê họ, hắn chỉ tùy tiện giới thiệu cho chúng nữ một chút về Thiên Mệnh Không Gian, cũng không quên len lén khều khều một chút trêu chọc các nàng, khiến mặt ai nấy đều đỏ ửng.
Sau đó hắn liền trở về cạnh đám người Vũ Lôi Vân nhằm giải ngố cho bọn họ.
- Phụ thân đợi một chút, để con gọi toàn bộ mọi người đến rồi sẽ nói tỉ mỉ cho mọi người nghe sau!
Thân ảnh Vũ Lôi Phong lóe lên hóa thành một đạo huyết quang biến mất trong tầm mắt của mọi người.
Nhìn tốc độ này cũng khiến Vũ Lôi Vân bọn họ than thở không thôi, Vũ Lôi Phong mới chỉ là Ý Hồn Cảnh thôi mà tốc độ gần như sánh ngang Hư Hồn Cảnh như bọn họ rồi, chiến lực như vậy thử hỏi có ai không bất đắc dĩ khi nhìn thấy chứ
Một lát sau, từ bên kia dòng sông bắt đầu có từng đám thân ảnh xuất hiện, số lượng càng lúc càng đông, trong phút chốc đã lên tới con số vài vạn, sau đó là vài chục vạn
- Tại sao tất cả lại ở chỗ này?
Đám người Nghịch Phong Minh ngơ ngác, họ liền nhận ra hơn mười vạn người này đều là người của Nghịch Phong Minh ở lại tọa trấn môn phái khi bọn họ tham gia Thập Đại Cường Giả hội
Cả đám người đông nghìn nghịt quỳ xuống hành lễ với Vũ Lôi Phong và đám người, Vũ Lôi Vân không nhịn được hỏi:
- Đại Hộ Pháp! Rốt cuộc chuyện là thế nào?
Vị đại hộ pháp Phong Lôi Môn liền kính cẩn nói
- Cách đây mấy hôm, có một vị tiểu thư dáng dấp đẹp vô cùng, từ trước đến giờ ta chưa từng thấy nữ nhân nào đẹp như vậy, cô ấy hàng lâm Phong Lôi Môn ta
- Chúng ta vốn định ngăn cản, thì cô nương ấy lấy ra tín vật Minh chủ Nghịch Phong Minh, còn tưởng minh chủ đã bị cô ta hãm hại thì chiến thú Hắc Ảnh của minh chủ lao ra xác nhận đây chính là người dịch dung mà thành
- Minh chủ nói không lâu sau Phong Lôi Môn chúng ta sẽ bị tấn công, yêu cầu mọi người dọn dẹp sạch sẽ tài nguyên rời đi Phong Lôi Môn, không được để lại một chút gì
- Sau đó minh chủ kể lại nguyên nhân Phong Vân Môn – Bách Lý Gia Tộc và Tử Vân Tông – Lam Thiên Gia Tộc mâu thuẫn với chúng ta, thế là toàn bộ Phong Lôi Môn bắt đầu di dời, toàn bộ thành viên Phong Lôi Môn và các gia tộc phụ thuộc trong Phong Lôi Thành đều cùng muốn tồn vong cùng Phong Lôi Môn nên đã yêu cầu được đi theo
- Sau đó Minh Chủ yêu cầu chúng ta nắm lấy tay nhau, không một ai được đứng một mình, sau đó thì vụt một cái, chúng ta bị truyền tống vào không gian này luôn!
Đám người Phong Lôi Môn thi nhau kể lại những diệu dụng của Thiên Mệnh Không Gian, người thì khen Nguyên Khí Trong nơi đây dồi dào, người thì thích cảnh đẹp.
Tóm lại nơi này so với bất kỳ địa phương nào trên Đại Lục Thúy Hằng đều tốt hơn rất nhiều
Mà chúng trưởng lão của Thiên Thánh Môn, Âm Phong Môn và Vũ Đài Môn cũng thi nhau kể về câu chuyện ở môn phái mình, kể lại quá trình Vũ Lôi Phong đến mang bọn họ vào đây
Nhìn cả đám thi nhau kể với khuôn mặt sùng bái đến đáng sợ, Vũ Lôi Phong mỉm cười hài lòng, hắn âm thầm dùng Tiểu Na Cầu Đạo Ngọc ngưng tụ một đôi giày dưới chân, từ từ bước lên không trung giống hệt như một Phi Hồn Cảnh thực sự trong sự quan sát của hàng chục vạn người
Đứng trước toàn bộ thành viên Nghịch Phong Minh, Vũ Lôi Phong trở lại trạng thái nghiêm túc, ánh mắt quét ngang đám người nói
- Được rồi!