- Ủa? Sao nghe quen quen ta? Hình như mình đã nghe câu chuyện này ở đâu rồi?
Ngẫm nghĩ một hồi, Vũ Lôi Phong chợt biến sắc.
- Thì ra là thế, thì ra là thế!
Vũ Lôi Phong lúc này đã nhớ ra tất cả, ngày đó khi hắn còn trong lớp dịch dung thân phận Phong Linh Nhi, hắn đã dùng Thiên Ảnh Phân Thân tạo ra một phân thân chạy về Phong Vân Sơn đưa đồ, lần đó Thiên Ảnh Phân Thân có bay ngang qua một vụ ẩu đả, thấy cô bé có chút đáng thương nên tùy tiện cứu giúp, không ngờ cô bé ngày đó hắn cứu lại mang tư chất SSR.
- Nếu đúng là như vậy, giọng nói ban nãy gọi mình rất có thể là cô bé ấy!
Vũ Lôi Phong nhớ rằng ngày ấy mình đã cẩn thận che giấu dung mạo, không có ai biết hắc y nhân khi đó là ai, mình chỉ bí mật truyền âm cái tên Phong Linh Nhi cho cô bé được mình cứu mà thôi.
- Lão Đại, sao hôm nay ngươi qua đây ăn sớm thế, bình thường đóng cửa ngươi mới mò sang mà?
- Hầy! Có ma nào qua mua dược liệu với Nguyên Linh Đan đâu? Đóng cửa cho rồi, về ngủ sớm cho khỏe!
- Cứ tình hình này, không khéo chúng ta thất nghiệp hết, chắc chuẩn bị hồ sơ đi xin việc bên ba gia tộc khác thôi!
- Lê Gia tuy đối đãi với chúng ta rất tốt, nhưng chúng ta cũng cần kiếm sống a, nếu cứ thế này sớm muộn gì cũng đói chết.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nghe hai người trò chuyện, Vũ Lôi Phong thầm suy tư
- Có nên nhiều chuyện không nhỉ?
Vũ Lôi Phong đang phân vân, hắn chẳng liên quan gì đến Lê Gia, tự dưng chen vào chuyện người khác cũng không hay cho lắm, đồng ý rằng việc gặp Lê Tiểu Nguyệt cũng là một cái duyên, nhưng chưa đến mức khiến mình phải xuất lực a.
- Thông thường mấy lúc như thế này, cái hệ thống chết tiệt kia sẽ giao mấy quả nhiệm vụ củ chuối hố mình, hôm nay sao im phăng phắc vậy nhỉ?
Những lúc cần đưa ra những quyết định, Hệ Thống KOF thường xuyên giúp hắn chọn lựa bằng cách giao nhiệm vụ cho Vũ Lôi Phong, hôm nay lại không thấy động tĩnh gì.
Hệ thống tuyên bố nhiệm vụ: Thu Đồ!
Yêu cầu nhiệm vụ: Thành công thu nhận một đệ tử.
Chú thích: Là một Vua Giác Đấu, không thể không có đồ đệ để truyền dạy, trong vòng một tháng thành công nhận Lê Tiểu Nguyệt làm đệ tử, không được bộc lộ thiên phú và thân phận ngày xưa cho đến khi thành công thu nhận đệ tử vào môn hạ.
Hoàn thành nhiệm vụ: Thưởng vật phẩm ngẫu nhiên đặc biệt không có bán trong hệ thống.
Nhiệm vụ thất bại: Mất ngẫu nhiên một trong mười vật phẩm giá cao nhất đang sở hữu!
- Đó! Biết ngay mà, cái hệ thống này đâu có dễ gì buông tha mình như vậy!
Vũ Lôi Phong mỉm cười chửi thầm, Tiểu Na trong đầu nhảy ra chống nạnh nói:
- Gặp lại hai lần thì một chữ duyên là không đủ đâu, thu nàng làm đệ tử cũng đâu có gì không tốt?
Vũ Lôi Phong liếc mắt nhìn Tiểu Na, hắn trề môi:
- Chứ không phải ngươi định nuôi vợ cho ta từ nhỏ hả?
- Nếu ngươi muốn!
- Thôi thôi cho ta xin thua, à mà sao nhiệm vụ lần này dễ vậy?
Tiểu Na lắc lắc đầu đáng yêu, nàng nói:
- Thì chỉ là một nhiệm vụ phụ thôi, ta thấy ngươi phân vân nên thôi tự ra nhiệm vụ cho ngươi ấy mà.
- Ồ?
Vũ Lôi Phong suýt quên, hệ thống hay ra cho hắn những nhiệm vụ lớn và khó, có ảnh hưởng trực tiếp đến con đường tu luyện của Vũ Lôi Phong, còn Tiểu Na lại khác, tuy chỉ là linh hồn đại diện cho hệ thống, nhưng nàng hoàn toàn có thẩm quyền tự đặt ra một vài nhiệm vụ cho Vũ Lôi Phong.
Một đống nhiệm vụ thu nữ nhân cũng là do nàng ta đặt ra a, Vũ Lôi Phong cũng hết nói nổi với nàng.
- Vậy được, đi Lê Gia một chuyến!
Vũ Lôi Phong móc ra mấy tờ tiền đưa cho ông chủ, sau đó hắn rời đi, bóng lưng cô đơn kéo dài trên mặt đất.
Nhìn theo thân ảnh của Vũ Lôi Phong, chủ quán bún bò cảm thán:
- Tính ra thì gần nửa đêm rồi ta mới được cậu ta mở hàng luôn đó!
Người trung niên béo cũng thở dài:
- Có người mở hàng là may rồi, tiệm dược liệu của ta ruồi nó còn chê kìa.
- Mong sao Lê Gia sớm thoát khỏi lần khó khăn này, ta thực sự có