Editor: Trâm Rừng" Yên tâm, An An! Tôi tuyệt đối sẽ không bỏ cô lại.
" Tôn Thải Ngôn vội vàng cam đoan nói.Phù An An quay lại nhìn phía sau, " Cô còn bao nhiêu nước hoa? "" Còn......!Có nửa bình.
"" Cô phun lên người mình một ít, còn dư lại toàn bộ đưa cho tôi.
"Tôn Thải Ngôn sững sờ, nhìn nửa bình nước hoa, có chút không nỡ, đây chính là Miss Dior yêu quý của cô ta." Nhanh lên! " Phù An An vươn tay thúc giục.Tôn Thải Ngôn lấy ra, cẩn thận từng li từng tí tại người mình phun ra một chút." Trời ạ.
" Phù An An đưa tay đoạt lấy, thận trọng xịt khắp lên người cô ta một chút, sau đó đem cái chai nhét vào trong túi áo mình, " Chú ý thời cơ, tôi đi đây.
"Phù An An rất nhanh chóng bò tới phía trên hành lang, cố ý tạo ra âm thanh hấp dẫn tất cả zombie ở hành lang chú ý." Mau tới bắt tao a, các ngươi là đồ ngốc! "Rống!!Những zombie bị khiêu khích lần lượt gào lên, tất cả zombie đều nhìn phía đỉnh đầu, nhào lên những con bên cạnh, đưa tay ra muốn bắt lấy người trong miệng ống.
Chúng nó tràn ra hành lang, ngay cả những con zombie bị nhốt trong phòng cũng bắt đầu bạo động.Nếu giờ mà té xuống, khả năng thoáng cái đã bị ăn xong.Phù An An nuốt một ngụm nước bọt, tiếp tục hướng về phía trước bò đi.
Không sai biệt lắm, Phù An An lấy ra điện thoại bắt đầu mở nhạc.
Ngay tại lúc đó, đem nước hoa của Tôn Thải Ngôn xịt lên trên người.Bên kia, Tôn Thải Ngô thận trọng, từng li từng tí nhìn những zombie trên mũi thuyền đi xuống, dựa theo phân phó của Phù An An mở thang máy ra." A!! "Phù An An không thấy rõ tình huống, chỉ nghe được tiếng thét từ phía trước truyền đến, lập tức bò nhanh hơn về phía Tôn Thất Hải.Bọn họ tính sai, trong thang máy tràn đầy zombie.Tôn Thải Ngôn không kịp tránh né, thấy những zombie kia đang lao về phía mình, sợ tới mức nhắm nghiền hai mắt.Dao phay từ trên trời giáng xuống đem zombie trước mặt cô ấy quật ngược.Phù