Ma khí tán đi, chỉ thấy một nhân ảnh mông lung đạp trên băng tuyết đi tới, toàn thân tràn đầy hàn khí đáng sợ như đông kết vạn vật.
- Mỹ Đỗ Toa?Cổ Trần kinh ngạc vạn phần, nhịn không được thấp giọng hô.
Người tới lại là vị thâm hải nữ hoàng Mỹ Đỗ Toa, nàng vậy mà đánh xuyên qua hư vô, đi tới nơi hai người giao chiến.
Hơn nữa còn trực tiếp nhúng tay phá nơi giam cầm của lão ma, mở ra Thiên địa pháp tắc ngăn cách, từng bước vào trong, đến trước mặt hai người.
- Thủy tộc?Hai mắt Lão ma lóe ra quang mang bạo lệ, nhìn chòng chọc vào Mỹ Đỗ Toa.
Hắn điềm nhiên nói:- Thủy tộc Mỹ Đỗ Toa, ngươi dám nhúng tay vào chuyện của bổn tọa, là muốn gây ra chiến tranh hai tộc sao?- Ngươi muốn cứu tiểu tử Nhân tộc này?Lão ma giận dữ, nhìn Mỹ Đỗ Toa thật giống như đang muốn cứu Cổ Trần.
Vừa đến đã từ bên ngoài phá vỡ Thiên địa pháp tắc phong tỏa, khiến ngăn cách của mất đi hiệu lực, khiến hắn giận không nhịn nổi.
Cổ Trần cũng thật bất ngờ, nhìn Mỹ Đỗ Toa lãnh nhược băng sương trước mắt, toàn thân hàn khí so trước đó càng đậm, khí tức càng băng lãnh.
Bốn phía hư không loạn lưu đều bị đông cứng thành bông tuyết, một dòng lũ hỗn loạn đều bị Mỹ Đỗ Toa phát ra hàn sương chi khí đáng sợ đóng băng.
Binh! Binh! Mỹ Đỗ Toa không nói lời nào, đạp từng bước trên bông tuyết đi tới, giống như một đường băng sương lớn lớn trải, hàn khí cường đại tràn ngập.
Loại hàn sương chi khí như đóng băng linh hồn kia, khiến Cổ Trần cũng vì đó động dung, phát giác được cỗ quy tắc ba động trên người nàng.
Mỹ Đỗ Toa sắp bước qua thiên môn, không biết một lần có thể bước qua mấy tầng Thiên môn, nhìn khí tức của nàng so với lão ma cũng không hề yếu.
Mỹ Đỗ Toa không để ý đến tôn lão ma này, hai mắt thanh lãnh nhìn Cổ Trần chăm chú, trên dưới dò xét, trong mắt lộ ra ý vị sâu xa.
- Hỗn trướng, bổn tọa tra hỏi ngươi.
Lão ma nổi giận.
Đường đường là Thông Thiên đại ma, Mỹ Đỗ Toa lại không nhìn, bị mất mặt, tất nhiên lửa khí trùng thiên.
- Mệnh của hắn, là của bản hoàng.
Thanh âm Mỹ Đỗ Toa đạm mạc truyền đến, hư vô đóng băng, hóa thành một Băng Sương lĩnh vực, tuyết bay vạn dặm, băng tuyết trắng ngần, trắng xóa một mảng.
Cổ Trần nghe vậy, thần sắc quái dị, nhìn Mỹ Đỗ Toa không nói, chỉ nhẹ nhàng giãy động, kéo căng sợi tơ quy tắc trên người.
Hắn động đậy dưới ánh mắt chết lặng của lão ma, trên mặt có chút tiếc nuối, giống như vẫn chưa thỏa mãn.
- Đáng tiếc, thêm chút nữa ta liền có thể lĩnh ngộ ra áo nghĩa thật sự của quy tắc, đem huyết mạch chi lực của ta lột xác thành quy tắc chi lực.
Cổ Trần thở dài trong lòng, nếu lão ma biết đoán chừng muốn thổ huyết, hóa ra đều là giả vờ.
- Mỹ Đỗ