Câu Trần cẩn thận lĩnh mệnh, duy trì đầy đủ sự tôn trọng và kính sợ, đối với vị Nhân Vương Cổ Trần này, tâm lý có một loại kính sợ thật sâu.
Không có gì khác, bởi vì lúc trước Thông Thiên đại ma xuống nơi này, hắn biết, cảm ứng được, thậm chí tận mắt thấy một tôn đại ma khủng bố hạ xuống.
Cổ Trần có thể một thân một mình dẫn tôn Thông Thiên đại ma này đi, ra ngoài giao chiến, hiện tại hắn bình an trở về, đại biểu cho tôn Thông Thiên đại ma này không làm gì được hắn.
Hoặc là nói, Thông Thiên đại ma không phải viên lạc cũng là bị đánh chạy, Câu Trần càng nghĩ là vế sau, chỉ một điểm này đủ để chứng minh Cổ Trần mạnh mẽ và khủng bố.
- Ta nên đột phá rồi.
Nhìn Câu Trần rời đi, Cổ Trần đứng ở trung tâm Phong cốc, nhìn qua hư không lầm bầm lẩm bẩm suy nghĩ, hạ quyết tâm muốn đột phá.
Đã trải qua trận chiến trước đó, ý thức được thực lực của mình còn chưa đủ chống lại Thông Thiên đại năng, với hắn mà nói là một tín hiệu nguy hiểm.
Thực lực còn chưa đủ, khiến Cổ Trần cảm thấy cấp bách, Thánh Nhân đều bị dẫn dắt tiến vào chiến trường, để chuẩn bị cho thánh chiến mười năm sau.
Còn những người dưới Thánh Nhân, một số Thiên Nhân cường giả, một số Thông Thiên đại năng liền trở thành nội tình cũng như chủ lực của các tộc.
Mấy Thông Thiên đại năng này thậm chí mạnh như Thiên Nhân, là uy hiếp cự đại, khiến Cổ Trần cảm thấy mình chưa đủ năng lực, nhất định phải nhanh đột phá.
- Ngưng tụ lĩnh vực, bước vào Hoàng giả chi cảnh, lại đập mở thiên môn một bước lên trời.
Hai mắt Cổ Trần lóe ra quang mang nóng rực, ý chí kiên định, có kế hoạch chuẩn rõ ràng bị.
Hắn nghe được Mỹ Đỗ Toa vậy mà muốn một bước lên trời, nội tâm lập tức không chịu thua, người ta có loại năng lực làm đến mức này, vì sao ta không làm được?Hắn cũng là người kiêu ngạo, có ngạo khí, người ta đã dám làm, chính mình vì sao không dám, mà hắn lại không kém ai.
- Trước tiên ngưng tụ lĩnh vực của ta, bước vào Hoàng giả cảnh rồi nói.
Cổ Trần hít sâu một hơi, chợt lách người biến mất bên trong Phong cốc, không ai biết hắn đi nơi nào.
Câu Trần cũng không biết, bởi vì Cổ Trần không có ý định nói cho bất luận kẻ nào, đột phá, sẽ có chút mạo hiểm.
Không cần thiết nói cho người khác biết, lại không thể trợ giúp hắn, tiết lộ hành tung, địa điểm mình tu luyện làm gì.
- Nhân Vương! Nhìn Cổ Trần biến mất, Câu Trần yên lặng nhìn, đứng im lặng hồi lâu ở đó.
Trong mắt hắn lộ ra một loại hừng hực chưa bao giờ có, đó là chiến ý, cũng là sát phạt chi ý, giống như thiên địa đều muốn vì đó run rẩy.
Một tôn Sát Thần, đang dần dần thuế biến trưởng thành!.
Một bên khác, Cổ Trần rời Phong cốc, để lại Cự Ma cùng 10 ngàn Bất Tử cấm vệ tọa trấn.
Hắn thì tìm một chốn không người, bắt đầu tiềm tu, muốn