Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1017


trước sau



Hiện tại đột nhiên có một Nhân Hoàng, kém chút hù sợ các tộc, kết quả sau cùng sập, không thể thai nghén thành công, Nhân Hoàng tôn vị biến mất.

- Chín vị Nhân Vương kia, hình như không biến mất, chứng tỏ bọn họ không phải Nhân Hoàng, hẳn là một người hoàn toàn khác.

Một số dị tộc cường đại bắt đầu giao lưu, ào ào đoán rốt cuộc ai là Nhân Hoàng tôn vị.

Đáng tiếc, bọn họ đoán không ra, bởi vì vì chín vị Nhân Vương Nhân tộc trên bảng không biến mất, không có động tĩnh, hiển nhiên không phải bọn họ.

- Thiên địa quy tắc biến đến hỗn loạn.

Có cường giả bỗng nhiên kinh nghi, cảm giác thiên địa quy tắc biến đến hỗn loạn, không cách nào nhìn thấu, càng không có cách nào dự trắc biến hóa của bọn nó.

Trong lúc nhất thời, vô số cường giả, sinh linh Man Hoang, đều lâm vào khủng hoảng.


Rất nhiều cường giả dự cảm sắp có đại kiếp, đây có phải đại biểu cho dấu hiệu một loại đại kiếp hay không.

Nhân Hoàng, Nhân tộc Vô Thượng Hoàng Giả, vừa sinh ra liền biến mất, khiến vô số Nhân tộc bi phẫn muốn tuyệt, chờ đợi Nhân Hoàng không xuất hiện.

- Lão tổ, đây là chuyện gì?Vạn Thạch lĩnh, Vũ Hoàng liên minh, bên trong một phiến tổ địa truyền đến một tiếng kinh nghi.

Mặt mũi Vũ Hoàng tràn đầy kinh hãi, nghi hoặc, có chút không hiểu, lập tức hỏi thăm lão tổ bên trong tổ địa.

Những lão tổ kia bị đánh thức, từng người đều rơi vào trầm mặc, không ai mở miệng, trong lúc nhất thời không khí có chút nặng nề, áp lực.

Nhân Hoàng vừa mới xuất hiện, nhưng đột nhiên thì băng điệu, làm cho lòng người giống như dây cung đứt đoạn, bi phẫn khó hiểu.

Tựa như Nhân tộc Nhân Hoàng đột nhiên băng hà, khiến người ta trầm muộn muốn thổ huyết.

- Thiên địa quy tắc loạn thành một bầy, không cách nào nhìn thấu.

Một tiếng nói già nua truyền đến, lộ ra một chút bất đắc dĩ cùng mờ mịt, hiển nhiên nhìn không thấu.

Nhân tộc bên này, thế lực cao tầng khắp nơi, các cường giả hai mặt nhìn nhau, có chút buồn bực, bực bội, thậm chí là bất an.

Nhân Hoàng tôn vị xuất hiện lại sụp đổ, phải chăng biểu thị Nhân tộc suy sụp, thậm chí là diệt vong?- Thiên địa đại biến, tất có đại họa!- Chuẩn bị sẵn sàng đi.

- Lần này thánh chiến, nguy rồi.

Đông Cực châu, Nam Hỏa vực, Bắc Đại Hoang, Tây Linh trạch, Trung Thiên, … các nhân tộc thế lực, liên minh bên trong khu vực, đều rơi vào trầm mặc.


Thiên địa quy tắc hỗn loạn, cũng không cách nào nhìn thấu, khiến người ta nội tâm bất an.

- Dấu hiệu đại kiếp, tai ương diệt tộc.

Có Nhân tộc cường giả thở dài, rồi chìm vào lòng đất, biến mất không thấy gì nữa.

Biến cố lần này, kinh động đến vô số cường đại, sinh vật vốn chôn sâu lòng đất, nguyên một đám bị đánh thức.

Đáng tiếc thấy Nhân Hoàng được sinh ra trực tiếp vỡ nát, tôn vị biến mất, mang đến ảnh hưởng vô cùng to lớn cho nhân tộc.

Càng tác động đến Man Hoang các tộc, lập tức gây ra sóng to gió lớn.

Cổ Trần không rõ, hành động

của mình lần này trực tiếp gây chấn động mạnh cho Man Hoang.

Hắn chỉ biết là, mình lại một lần thành công trấn áp hải lượng khí vận kia, còn có tppkc vận dồi dào từ bốn phương tám hướng tụ đến.

Lần này khí vận vọt tới, tộc vận càng thêm mông liệt dồi dào, trùng trùng điệp điệp, vô cùng vô tận, khiến hắn có chút sợ hết hồn hết vía.

Vừa nãy nếu không trấn áp, đoán chừng những khí vận, tộc vận này có tám phần trở lên đều sẽ bị hút vào bên trong tờ danh sách kia.

- Quả nhiên có hố, may mà ta phản ứng nhanh.

Cổ Trần nhẹ nhàng thở ra, nhìn Phong Hoàng bảng không ngừng chấn động phát sáng trong cõi u minh, thiên địa quy tắc sôi trào chấn động, như là thiên nộ.

Đáng tiếc không có tác dụng, sau cùng dần dần biến mất giữa thiên địa, biến mất không thấy gì.


Phong Hoàng bảng biến mất, các tộc lại lâm vào kích động, họ đều cho rằng, Nhân tộc Nhân Hoàng sinh ra thì chết yểu.

Thậm chí có dị tộc cho rằng, Nhân tộc sẽ triệt để suy sụp, có dấu hiệu diệt vong, Nhân Hoàng không cách nào sinh ra liền đại biểu cho Nhân tộc triệt để xong đời.

Trong hư vô, Cổ Trần vươn người đứng dậy.

- Nên đi rồi.

Hắn nhìn bốn phía trống rỗng, dòng nước lũ hỗn loạn bị hắn xây dựng lĩnh vực thôn phệ sạch sẽ, rất lâu cũng không lấp đầy lại được.

Cổ Trần hít sâu một hơi, trực tiếp xé rách hư vô phong bạo, bước ra khỏi nơi này, về tới chỗ ban đầu tới tu luyện kia.

Ầm ầm! Mới vừa ra tới, cũng cảm giác thiên uy dồi dào đè xuống, mây đen trên không hư phía cuồn cuộn hội tụ, thiên phạt vô cùng trực tiếp uẩn dưỡng ra.

- Thiên phạt?Cổ Trần ngẩng đầu nhìn lại, mặt không biến sắc nhìn bầu trời đen nghịt, hàng tỷ lôi đình hội tụ, hóa thành một phiến ngũ sắc lôi hải.

Đây là thiên phạt, là ngũ sắc lôi hải buông xuống, khiến người sợ hãi, toàn bộ sinh vật trong vòng phương viên mấy trăm dặm kinh hãi chạy tứ tán.

.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện