Cổ Trần hét lớn một tiếng, trên người phát ra một cỗ khí thế kinh thiên, lực lượng mênh mông trong cơ thể tụ lại trên cánh tay, rồi vung tay đánh ra một quyền.
Một tiếng “Ầm ầm” vang lên, bầu trời vỡ nát, không gian rung động, những vì sao đều trở nên ảm đạm.
Hai luồng năng lượng cường đại va chạm vào nhau, vậy mà lại khiến năm cường giả Thông Thiên cảnh chấn động đến mức bay ra ngoài miệng phun ra máu, gặp phải tai họa đáng sợ.
Răng rắc!Bàn tay to lớn của tôn thần nứt toác ra, cảnh tượng ấy khiến đầu óc mọi người đều run rẩy.
Thần, vậy mà lại bị đả thương, cho dù chỉ là một tia thần niệm, cũng khiến người ta chấn kinh.
Hai mắt Mỹ Đỗ Toa sáng ngời, nhìn về phía bóng dáng kiêu ngạo có một không hai của Cổ Trần, đột nhiên trong lòng sinh ra cảm xúc mà trước đây chưa từng có.
- Mỹ Đỗ Toa, có dám giết thần không?Cổ Trần mở miệng hỏi một câu, không quay đầu lại, giọng nói vang vọng, lộ ra ý chí ngút trời, đó là dũng khí giết thần.
Thần, cũng có thể giết!Thần, cũng không đáng sợ!Đúng vậy, nàng đã dám trốn đi, vì sao lại không dám giết thần?Hai mắt Mỹ Đỗ Toa càng ngày càng tỏa sáng, hàn khí phất phơ, vô số quy tắc đan xen lẫn nhau, sôi trào, hóa thành một bộ quy tắc chiến y bao bọc cơ thể quyến rũ của nàng.
Keng keng!Quy tắc chiến y che thân, khí tức trên người Mỹ Đỗ Toa càng mạnh mẽ ác liệt hơn, chiến y hình bông tuyết trên người lóe sáng khiến người ta lóa mắt, thu hút ánh nhìn của người khác.
- Có gì không dám?Mỹ Đỗ Toa lạnh lùng quát một tiếng, sau đó dậm chân bước đến, đứng bên cạnh Cổ Trần, khí tức của hai người hòa quyện vào nhau.
Ầm ầm!Hai cỗ khí tức hòa vào nhau, trực tiếp cưỡng ép cỗ thần uy kia lui lại, khiến tôn thần vừa xuất hiện vô cùng tức giận.
- Các ngươi, dám khiêu khích thần uy?Hư ảnh của vị tôn thần kia giận dữ hét lên, khiến hư không run rẩy như sắp nứt, thần uy cuồn cuộn lao đến, muốn trấn áp hai người bình thường có can đảm dám khiêu khích hắn.
- Thần sao? Ta cũng giết không tha!Cổ Trần nở nụ cười khinh thường, nhìn hư ảnh tôn thần trước mặt mình, trong ánh mắt lộ ra hào quang nóng rực, giống như đang nhìn thấy thuốc bổ.
Không sai, chính là thuốc bổ, thần niệm đó, tuy chỉ có một tia, nhưng ít ra cũng là thần niệm, ăn vào có tác dụng to lớn đối với linh hồn ý chí của mình.
- Thần niệm, nhìn có vẻ rất ngon đó.
Cổ Trần cười khà khà, liếm môi một cái, nhìn Mỹ Đỗ Toa đang sững sờ bên cạnh.
Nàng có chút kinh ngạc, có chút bó tay, sao cái gì gã này đều muốn ăn thế, trước đây hình như hắn từng ăn một cái ma hồn, bây giờ lại muốn ăn thần niệm.
- Hỗn trướng!- Khinh nhờn Thần Linh, chết!Thần niệm