Mười tám tầng địa ngục trấn áp chặt chẽ, từng sợi xích sắt màu máu buộc chặt cơ thể hắn, dần dần kéo hắn rơi xuống tầng sâu nhất trong Địa Ngục.
Ở nơi đó có một bóng người mông lung đang ngồi khoanh chân, sau lưng hắn có một chiếc Luân Hồi ma bàn đang chuyển động, tản ra khí tức đáng sợ có thể ma diệt vạn linh, thôn phệ tất cả.
- Luân Hồi?Đại Thiên Ma kinh hãi kêu to, không ngừng giãy dụa, nhưng lại bị Luân Hồi Ma Bàn trên đỉnh đầu đè xuống, đang từ từ mài nhỏ hồn thể Thiên Ma của hắn.
Hắn sợ hãi nhìn Cổ Trần, vậy mà lại mài nhỏ Thiên Ma hồn của hắn, đúng là quá đáng sợ.
- Trấn áp!Cổ Trần lạnh lùng hừ một tiếng, đưa tay ra ấn xuống, Luân Hồi Đại Ma nghiền ép ầm ầm, trấn áp Thiên Ma hồn từng chút từng chút một, không ngừng ma diệt.
Trấn áp Thiên Ma hồn này lại, Đại Thiên Ma hoàn toàn bại trận, nếu không thi triển Thiên Ma bí pháp, khả năng hắn sẽ không bị đánh bại nhanh như vậy.
Chỉ tiếc hắn đã dùng sai bí pháp, thi triển linh hồn bí pháp đối với Cổ Trần đúng là một lựa chọn sai lầm, hoàn toàn không khác gì tìm đường chết.
- Không! Không, Thiên Ma hồn của bổn tọa bất tử bất diệt.
Đại Thiên Ma kêu gào thê lương, trên mặt đầy hoảng sợ, trong ánh mắt lộ ra sự tuyệt vọng nồng đậm, Thiên Ma hồn đang bị ma diệt, thôn phệ từng chút từng chút một.
Đầu hắn truyền đến từng cơn đau nhói, cảm giác suy yếu giống như linh hồn ý chí đang bị xói mòn, bị Cổ Trần ma diệt thôn phệ luyện hóa.
- Lão Ma đầu, ngươi lên đường thôi.
Giọng nói lạnh lùng của Cổ Trần truyền đến, linh hồn thể bỗng nhiên mở mắt ra, sau đó trực tiếp lách mình đánh một chưởng vào người Thiên Ma hồn, một tiếng răng rắc vang lên, bị chém thành hai khúc.
Ầm ầm!Ngay sau đó, Luân Hồi Ma Bàn đè xuống, xoay ầm ầm mài nhỏ Thiên Ma hồn, thôn phệ luyện hóa từng ngụm từng ngụm một, hấp thu bản nguyên của Thiên Ma hồn kia.
Linh hồn của một vị Đại Thiên Ma, hàm lượng chất dinh dưỡng cực cao, tất nhiên là ẩn chứa linh hồn bản nguyên vô cùng dồi dào, đối với Cổ Trần mà nói là một vật đại bổ.
- Phụt, Thiên Ma hồn của bổn tọa! Ở bên ngoài, Đại Thiên Ma ngã xuống, há mồm phun ra một ngụm máu, sắc mặt trắng bệch.
Hai mắt hắn hoảng sợ nhìn Cổ Trần đang bước từng bước một đến trước mặt hắn, hắn giãy dụa muốn đứng lên nhưng lại phát hiện ra ý thức đã trở nên suy yếu và mơ hồ.
Thiên Ma hồn bị ma diệt thôn phệ, ý chí bị hao tổn, bị trọng thương, có thể nói là vô cùng thê thảm.
- Lão Ma đầu, lên đường đi.
Giọng nói lạnh lùng của Cổ Trần truyền đến, sau đó hắn giơ tay ra chộp một cái, một tiếng keng vang lên,