Cổ Trần nhìn thấy thế thì có chút sốt ruột, nhưng hắn không dám tùy tiện bước qua vòng xoáy thông đạo kia, ai biết được có nguy hiểm hay hạn chế gì không.
Hắn vừa ném hai tên tộc nhân Hắc Ma tộc vào trong, kết quả lập tức bị xoắn nát bay đến ngoại vực, bị Thiên Ma ngoại vực kia há miệng nuốt sạch.
Cổ Trần không nắm chắc, tất nhiên không dám tùy tiện bước vào trong vòng xoáy, cho nên hắn chỉ có thể bất đắc dĩ, chờ đợi Thiên Ma ngoại vực kia buông xuống chứ không còn cách nào khác.
- Bổn tọa nhớ kỹ khí tức linh hồn của ngươi rồi.
Giọng nói kia truyền đến, càng ngày càng xa, vòng xoáy sụp đổ ầm ầm, ma khí vô tận tiêu tán, mây đen tản ra khắp nơi, biến mất hoàn toàn.
- Này này, đừng đi mà!Cổ Trần sốt ruột, thiếu chút nữa đã xông vào trong vòng xoáy, may mà hắn vẫn dừng lại được.
Vòng xoáy kêu ù ù rồi tán loạn, tất cả khôi phục lại bình thường, Thiên Ma ngoại vực đã đi rồi, vòng xoáy biến mất, giống như chưa bao giờ xuất hiện vậy.
Hiện trường hoàn toàn tĩnh mịch, cho dù bên phía Nhân tộc, hay là phía Hắc Ma tộc, đều lộ ra vẻ mặt đờ đẫn, ngây ngốc không hiểu chuyện gì đang diễn ra.
Cổ Trần, vậy mà hắn dọa chạy một tên Thiên Ma ngoại vực.
Đám người Vũ Hoàng, lão Thiên Nhân nhìn nhau, trong lòng vô cùng chấn động.
- Xong rồi!- Thiên Ma ngoại vực đi mất rồi!Phía Hắc Ma tộc hoàn toàn tuyệt vọng, cả đám kêu trời trách đất, tiếng kêu rên truyền khắp hư không.
- Vậy mà lại chạy mất!Cổ Trần ảo não nhìn vòng xoáy biến mất, cuối cùng tên Thiên Ma ngoại vực kia cũng không hàng lâm.
Nó cảnh giác cực cao, cũng có dự cảm cực mạnh, vô cùng xảo quyệt, vậy mà lại không hàng lâm, giống như đã dự cảm được nguy hiểm nên không xuống vậy.
Giờ thì tốt rồi, vốn dĩ cho rằng vật đại bổ sắp tới, khiến linh hồn thể phải hưng phấn.
Kết quả lại mừng hụt một trận, khiến Cổ Trần mất hết cả hứng, tử phủ đang chấn động cũng khôi phục lại bình tĩnh, linh hồn thể cũng bình thường trở lại.
- Haiz!Nhìn về phía vòng xoáy biến mất, Cổ Trần thở dài một tiếng, chỉ biết nhìn rồi thở dài không làm gì được.
.
Cơ duyên tốt như vậy thế mà lại chạy mất, nếu nói không đáng tiếc đó là giả, trong lòng hắn vẫn đang dâng lên từng cơn đau đớn ảo não, giống như vừa mất đi một món ăn mỹ vị.
- Tên Thiên Ma ngoại vực này xảo quyệt quá.
Cổ Trần nói thầm một câu, hắn không biết sao, bản thân vừa mở miệng ra đã nói muốn ăn thịt người ta, chắc chắn đã dọa đối phương sợ, dám xuất hiện mới là lạ.
Đám người bên phía Vũ Hoàng đưa mắt nhìn nhau, không nói gì, Ánh mắt nhìn Cổ Trần có gì đó là lại, trong mắt lộ ra vẻ kính sợ.
Thiên Ma ngoại vực cũng bị dọa không dám xuất hiện, gã này, hung tàn đến mức nào đây.
- Tiến công, hủy diệt Hắc Ma tộc!Đột nhiên Cổ Trần quay người lại, lạnh lùng ra lệnh.
Ầm!Một trăm nghìn Bất Tử cấm vệ tăng tốc, nghiền ép một đường