Trên mặt hắn nở một nụ cười, quan sát Mặc Kỳ Lân trước mắt, ánh mắt nóng rực, càng nhìn càng thấy hài lòng.
- Ta đang nghĩ, đi đâu để tìm một con Kỳ Lân về làm Thần Thú trấn tộc, không ngờ vậy mà ngươi lại tự đưa mình tới tận cửa, có phải ngươi đến để nhận lời mời làm Thần Thú trấn tộc cho Hoang Cổ nhất tộc ta hay không?- Yên tâm, ngươi không cần phỏng vấn, hiện giờ ta chính thức tuyên bố, ngươi đã trúng tuyển, chúc mừng ngươi đã trở thành Thần thú trấn tộc thứ tư của Hoang Cổ nhất tộc ta.
Cổ Trần vừa đến, đã mở miệng nói một phen.
Lời này vừa nói ra, Mặc Kỳ Lân lập tức choáng váng, nhìn hắn với vẻ mặt mờ mịt, hoàn toàn nghe không hiểu hắn đang nói cái gì, nhận lời mời cái gì, phỏng vấn cái gì… Tất cả nó đều nghe không hiểu.
Nhưng một điều duy nhất nó nghe hiểu được, đó chính là người kia muốn nó làm Thần Thú trấn tộc.
- Gào!Mặc Kỳ Lân giận dữ hét lên:- Nhân tộc đáng chết, ngươi muốn bổn tọa làm Thần Thú trấn tộc, ngươi dám nhục nhã tôn nghiêm của Kỳ Lân?- Sao tính tình lại kém như vậy, nào, chờ ta bắt cái tên Hắc Thiên Thần Tử này đem nướng đã, sau đó vừa ăn Thần Tử nướng, vừa cùng nhau nói chuyện rõ ràng.
Cổ Trần cười híp mắt nhìn Mặc Kỳ Lân nói, đã tới rồi thì đừng đi, đã tự mình đưa tới cửa, sao Cổ Trần có thể để hắn rời khỏi nơi này được?- Hỗn trướng, ngươi là ai, sao dám bất kinh với bản Thần Tử?Phía bên kia, Hắc Thiên Thần Tử nghe thấy Cổ Trần nói như vậy, lập tức giận tím mặt, cái tên Nhân tộc khốn nạn này, lại dám nói muốn nướng hắn ăn ngay trước mặt hắn?Nhưng một khắc sau, dường như hắn nghĩ tới điều gì đó, đột nhiên giật mình bừng tỉnh.
- Ngươi! Ngươi là Cổ Trần?Hắc Thiên Thần Tử giận dữ hét lên một tiếng, cuối cùng đã nghĩ tới điều gì đó, người này không phải là hung nhân Cổ Trần mà gần đây bách tộc đang nói đến sao?- Hung nhân, Cổ Trần?Mặc Kỳ Lân giật nảy mình, vội vàng lui lại, hai mắt trừng lớn, vẻ mặt đầy kinh hãi nhìn Cổ Trần.
Người có tên cây có bóng, Cổ Trần hung danh hiển hách, có thể nói là bách tộc đều biết!- A, xem ra ta rất nổi tiếng bên ngoài, vậy mà các ngươi đều biết ta?Cổ Trần nở nụ cười có chút ngoài ý muốn, hàm răng trắng bóc lộ ra, khiến Mặc Kỳ Lân không tự chủ được cả người sợ run lên.
“Trời ạ, sao ta lại đi vào Bách Man sơn thế này?” Trong lòng Mặc Kỳ Lân âm thầm kêu rên.
Nó vô cùng hối hận, tại sao không nhìn phương hướng, tại sao lại đâm đầu vào trong Bách Man sơn, bây giờ thì hay rồi, đụng phải ngay tên hung nhân Cổ Trần kia.
- Này, ngươi là Hắc Ma Thần Tử gì?Ánh mắt Cổ Trần nhìn thẳng vào người Hắc Thiên Thần Tử.
Gã này, là Thần Tử, là con nối dõi của Thần Linh sao?- Hỗn trướng, bản Thần Tử chính là thần duệ đời thứ mười, dòng máu chảy