Nhưng trên người Cổ Trần lại có một cỗ khí tức khiến nó rất muốn thân cận, người này vậy mà lại có khí tức hỏa diễm giống với Chu Tước.
“Trên người tên Nhân tộc này, sao lại có thể có khí tức Thần Hỏa của Chu Tước?” Khổng Tước bay giữa không trung âm thầm suy nghĩ, rất là kinh nghi.
Thấy Khổng Tước bay mãi vẫn không chịu xuống, Băng Phượng, Hỏa Hoàng có chút lo lắng.
- Khổng Tước tỷ tỷ, ngươi xuống đây mau, chủ nhân rất tốt.
Băng Phượng cất cao giọng nói một câu.
Hỏa Hoàng ở bên cạnh lập tức bay lên trên trời, bay đến bên cạnh Khổng Tước nói:- Đúng đó, Khổng Tước tỷ tỷ, chúng ta xuống đi, chủ nhân đang chờ ngươi xuống đấy.
- Người này! Người này chính là chủ nhân của ngươi và Băng Phượng, hắn rất đáng sợ, ta, hay là thôi đi.
Khổng Tước thận trọng nhìn Cổ Trần phía dưới, vô cùng cảnh giác, lặng lẽ truyền âm cho Hỏa Hoàng, hình như nó rất sợ Cổ Trần.
Hỏa Hoàng có chút buồn bực không vui nói:- Khổng Tước tỷ tỷ, chúng ta đã nói trước rồi, sao đến đây ngươi lại đổi ý thế, huống hồ ta không cảm thấy chủ nhân đáng sợ như lời ngươi nói.
- Hơn nữa, để ta bí mật nói cho ngươi biết, đã tới rồi đừng nghĩ đến chuyện đi được, nếu không chủ nhân không vui có thể sẽ đem ngươi hầm lên ăn đó, ta từng nhìn thấy Giao Long bị nấu rồi, còn bị nướng lên ăn nữa.
Hỏa Hoàng lặng lẽ truyền âm cho Khổng Tước, dọa nó sợ đến mức thiếu chút nữa đã ngã lộn chổng vó xuống đất.
Nó nhìn xuống dưới, trên mặt Cổ Trần vẫn mỉm cười nhìn nó, còn khẽ gật đầu cất tiếng chào, xem ra cũng không phải quá đáng sợ.
Nghĩ một chút, cuối cùng Khổng Tước vẫn bay xuống, bởi vì trên người Cổ Trần có khí tức Thần Hỏa của Chu Tước khiến nó cảm thấy rất thân thiết.
Tuy cảm thấy rất nguy hiểm, nhưng chắc hẳn người kia sẽ không bắt nạt nó đâu, dù sao hai tên Hỏa Hoàng, Băng Phượng vẫn còn ở chỗ này.
- Khổng Tước, hoan nghênh ngươi đến Hoang Cổ bộ tộc.
Cổ Trần nở nụ cười thân thiện nhìn Khổng Tước, giọng nói rất ôn hòa.
Nhưng Khổng Tước nghe thấy thế thì lập tức thu nhỏ núp sau lưng Hỏa Hoàng, chỉ lộ ra một cái đầu nhỏ, ánh sáng ba màu lóe lên, hai con mắt chuyển động xoay tròn.
Hỏa Hoàng có chút xấu hổ, giải thích:- Chủ nhân, Khổng Tước tỷ tỷ thẹn thùng đó, ngươi đừng dọa nàng.
Cổ Trần bó tay rồi, hắn cười khổ nói:- Sao ta lại dọa nó được, ta chỉ chào hỏi nó thôi, sợ người lạ cũng không sao cả, đợi sau này thân quen là tốt rồi.
- Đúng rồi, đợi lát nữa ta sẽ rèn đúc ra một tòa đại điện cho Khổng Tước ở lại tu luyện, ở ngay bên cạnh các ngươi, hai người các ngươi đưa Khổng Tước đi làm quen với tình hình ở nơi này một chút đi.
Cổ Trần dặn dò Băng Phượng và Hỏa Hoàng, bảo chúng nó dẫn theo con Khổng Tước sợ người lạ này đi làm quen với hoàn cảnh nơi này.
Nói xong Cổ Trần quay người rời