Cổ Trần cười híp mắt nhìn đối phương, không ngừng tuôn lời kích tích, Thái Dương Thần Tử điên lên, hóa thành một vầng sáng chói lòa bay lên trên cao.
Ngay lúc này, trên hư không thả xuống một Thái Dương Quang Trụ, ánh sáng và nhiệt độ bạo phát, khí tức đáng sợ tràn ngập.
- Ha ha, của ngươi trả lại cho ngươi!Cổ Trần đột nhiên thét dài một tiếng, sau đó há mồm phun ra một quả cầu ánh sáng to kinh khủng, quả cầu phồng to không ngừng, chớp mắt biến thành Mặt Trời Diệt Thế.
Đó chính là Mặt Trời Diệt Thế hắn đã nuốt chửng ban nãy, vẫn chưa tiêu hóa mà chỉ tạm giam lại, bây giờ hắn thả nó ra, lập tức khiến cường giả các phương kinh hãi.
Thái Dương Thần Tử giật nảy mình, ý thức thanh tỉnh, lúc này hắn mới ra phát giác Mặt Trời Diệt Thế đã đến quá gần, muốn tránh đã không còn kịp.
- Không! Thái Dương Thần Tử trừng mắt, hoảng sợ quát to một tiếng.
Ầm ầm ầm, Mặt Trời Diệt Thế đột nhiên nổ tung, sinh ra năng lượng kinh khiếp che phủ hoàn toàn Thái Dương Thần Tử, cả mảnh trời đất như yếu ớt đi ngay tại giờ phút này.
Khắp nơi sụp đổ, sông núi vỡ vụn, thâm hải khô cạn, vạn vật thất kinh chạy thục mạng.
Ánh sáng chói lọi, năng lượng diệt thế quét ngang phạm vi một ngàn dặm.
Bên trong phạm vi đó, bất kể vật gì cũng bị bốc hơi, hoa cỏ cây cối, nham thạch, bùn đất, bốc hơi sạch sẽ.
Vụ nổ kinh khủng kéo dài khoảng 10 phút đồng hồ mới dần bình ổn lại, ánh sáng tán đi để lại khung cảnh ảm đạm, nặng lượng hủy diệt đó quả là đáng sợ, hầu như diệt sạch mọi thứ trong phạm vi ngàn dặm, tạo thành một thung lũng khổng lồ.
Sóng nhiệt cuồn cuộn bao phủ, hỏa khí sôi trào, quang mang lan tràn bên trong, một bóng người đứng giữa hư không, toàn thân cháy đen, áo giáp trên người biến mất không chút dấu vết.
Đó là Thái Dương Thần Tử, bộ dạng thê thảm như một tên khất cái vừa bò ra khỏi đống rác.
- Chà chà, bộ dạng này của ngươi hợp thời quá, ta mới dùng Ngọc Phù thu lại rồi, sau này ta sẽ bán cho cường giả các phương, nhất định thu được giá hời.
Một giọng nói truyền đến, Cổ Trần bước ra từ trong hư vô, hắn chậm rãi đi đến trước mặt Thái Dương Thần Tử.
- Uy lực vụ nổ ban nãy thế nào? Có phải rất khá không?Cổ Trần cười híp mắt nhìn đối phương.
Giờ phút này, Thái Dương Thần Tử đã không còn sự kiêu ngạo trước đó, khí tức toàn thân ảm đạm, trọng thương nặng nề, cả người vô cùng chật vật.
Hai mắt hắn tóe lửa, phẫn nộ, hận thù nhìn chằm chằm Cổ Trần, nỗi hận này khó mà rửa sạch.
- Ngươi chết đi cho ta!Thái Dương Thần Tử nghiến răng nghiến lợi, vừa dứt lời, Thái Dương Quang Trụ đột ngột rơi xuống từ trên hư không.
Ầm ầm vang vọng hết đợt này tới đợt khác, Thái Dương Quang Trụ