Hai người đồng loạt quỳ một chân xuống, đầu cúi gằm, không dám nhìn thẳng Nhân Hoàng.
Để Nhân Hoàng tới cứu, tâm lý hai vị đại tướng này dĩ nhiên xấu hổ, trước giờ đều là đại tướng cứu giá, ai đời lại để Nhân Hoàng cứu ngược lại?- Đứng lên đi.
Cổ Trần không quay đầu lại, nói.
Hắn nhìn chằm chằm bóng đen trước mắt, sắc mặt nghiêm trọng hẳn lên, bởi vì hắn cảm giác, Hỗn Độn Bát Cấm Phù và lồng giam không gian sắp không giữ nổi.
Quả đúng không sai, sau một khắc! Một tiếng “Oanh” thật lớn, lồng giam không gian nổ nát vụn, tám cái cấm phù cùng nhau bay trở về, khiến Cổ Trần biến sắc mặt.
- Rống!Bóng đen kia há mồm gào thét, một cỗ linh hồn trùng kích vọt tới, Cổ Trần lập tức ra tay, trước mặt hắn xuất hiện một Ma Bàn hư ảnh, ù ù chuyển động, ngăn tất cả linh hồn trùng kích lại bên ngoài.
- Câu Trần, Long Uyên, hai người các ngươi lui ra sau.
Cổ Trần quát khẽ, toàn thân toát ra lôi quang vô tận, chiếu sáng hắc ám chung quanh, đâm xuyên qua hắc vụ, Thiên Phạt Lôi Đình cường đại hiển hiện thần uy.
Phía trước, bóng đen kia tức giận rống to, đôi mắt đỏ máu tỏ ra hung ác lạ thường.
Hô!Bóng đen nhào tới, vươn song trảo ra muốn xé nát Cổ Trần.
- Muốn chết!Cổ Trần hừ lạnh, Thiên Phạt Lôi Đình từ trong cơ thể tuôn ra, hội tụ nơi nắm đấm, hắn tung một quyền đón đỡ song trảo kia.
Đông!Một quyền đánh tới, hắc khí tán loạn, vô tận lôi quang nổ tung, chiếu sáng cả đáy Thiên Uyên.
Rốt cuộc Cổ Trần cũng thấy rõ hình dáng bóng đen kia, nó mang hình người nhưng có tới 8 cái miệng, răng nanh lỉa chỉa, hai con mắt đỏ như máu lại còn phát sáng.
- Cái này là thứ gì?Cổ Trần nhíu mày, hiển nhiên không nhận ra đây là thứ gì.
Thế nhưng hắn cảm thấy bóng đen quỷ dị trước mặt cực kỳ nguy hiểm, khiến hắn không dám khinh thường, lập tức bộc phát Thiên Phạt Chi lực.
Oanh!Trong nháy mắt, bóng đen bị Thiên Phạt đánh nổ bay ra ngoài, toàn thân chớp lóe, khói đen bốc lên không ngừng.
- A! Bóng đen kêu thảm lui lại, đôi mắt tức giận trừng Cổ Trần.
Nó gào rú dữ tợn, sau đó liền biến mất trong hắc vụ mênh mông, không còn tung tích, ngay cả Cổ Trần cũng không biết nó đã đi hướng nào.
Không thể dò tìm ý niệm ở đây, muốn cảm ứng lại càng khó khăn hơn, điều này khiến Cổ Trần có chút bực bội.
- Hơi khó giải quyết.
Cổ Trần lẩm bẩm, thứ này quá quỷ dị.
Nhưng quỷ dị hơn cả vẫn là chỗ này, nếu ở bên ngoài, Cổ Trần tin chắc mình có thể tuỳ tiện trấn áp nó, đáng tiếc nơi này lại có những hạn chế bí ẩn.
Bóng đen rút lui, hai thuộc hạ của Cổ Trần thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng thoát được một kiếp.
- Vì sao hai người các ngươi lại tiến vào đây?Cổ Trần quay lại, ánh mắt nghiêm khắc nhìn hai người.
Câu Trần và Long Uyên nhìn nhau cười khổ.
- Ngô hoàng, chúng ta là đuổi theo bóng đen kia