Cơ La mở miệng nói ra tin tức này.
Mọi người nghe xong lập tức trầm mặc.
Nhưng Thú nhân vừa mới nói chuyện ban nãy lại mở miệng:- Cơ La tướng quân, chuyện đã qua lâu như vậy, ta cảm thấy đó chỉ là một việc ngoài ý muốn, huống hồ toàn bộ thế lực ở Bách Man sơn này, có ai là không biết Thú nhân tộc chúng ta cường đại cỡ nào?- Không sai, Thú nhân tộc chúng ta chính là bá chủ Bách Man sơn, ngoại trừ Kim tộc, Thạch tộc có khả năng cạnh tranh với chúng ta, đã không còn bất kì thế lực nào so sánh được với chúng ta.
Một Thú nhân kiêu ngạo nói.
Bên trong Bách Man sơn, Thanh Bì Thú nhân không thẹn là bá chủ, khu vực này nằm dưới sự thống trị của Thanh Bì Thú nhân, đương nhiên còn có những thế lực dị tộc khác tồn tại.
- Không thể khinh thường.
Cơ La lắc đầu.
Hắn mang theo kỵ binh tăng tốc xuyên qua một bãi đất hoang, mở miệng nói:- Ta hoài nghi lần chặn giết trước đó là do Kim tộc, Thạch tộc chủ mưu, hai tộc này vẫn luôn muốn đặt Bách Man sơn vào phạm vi thống trị của mình.
- Sợ cái gì, tới tên nào giết tên đó.
- Thú nhân tộc chúng ta đâu có ăn chay!Đám Thú nhân lớn tiếng ồn ào, sát khí đằng đằng, hoàn toàn là một chủng tộc cường đại hiếu chiến, huyết tinh tàn nhẫn.
- Nhân tiện, ta nghe nói một vị vương tử điện hạ của tộc ta đang dẫn đầu một đội quân tinh nhuệ, tranh giành một linh trạch với Kim tộc?Có Thú nhân bỗng nhiên mở miệng nói tin tức này.
- Vậy sao?Thú nhân khác gật đầu, sùng bái nói:- Vương tử điện hạ chính là một trong những thiên kiêu mạnh nhất tộc ta, nghe nói đang cướp đoạt một linh trạch nô lệ với Kim tộc, chỗ đó nuôi nhốt mấy chục vạn Nhân tộc nô lệ.
- Còn có Thạch tộc nữa, tháng trước bọn chúng dám đánh lén linh trạch của chúng ta, cướp một số lượng huyết mễ cùng các loại dược liệu, thật đáng chết.
- Sớm muộn gì cũng diệt đám Thạch tộc!Đám Thú nhân này đàm luận sôi nổi, ngay cả người cầm đầu là vị Cơ La tướng quân kia cũng không ngăn cản bọn chúng đàm luận.
Hắn cảm thấy chuyến đi này không hề nguy hiểm, hơn một tháng trôi qua, chẳng thấy có chuyện gì xảy ra, cho nên hắn liền thả lỏng phòng bị.
Cứ như vậy, 1000 Thú nhân Lang kỵ sôi nổi trở về sau hơn một tháng hộ tống vận chuyển khoáng thạch.
Bọn họ hoàn toàn không biết, nơi họ không thể nhìn thấy, có một đôi mắt chăm chú theo dõi từng bước di chuyển của họ.
Cuối cùng đoàn Thú nhân Lang kỵ cũng xuyên qua bãi đất hoang, phía trước có một hẻm núi dốc, chỉ cần đi qua chỗ đó là có thể thảnh thơi.
Một ngàn Lang kỵ chạy vội, tốc độ không giảm chút nào, thậm chí còn tăng tốc mấy phần, muốn lao