Đám người lặng lẽ biến mất như chưa từng xuất hiện.
Cổ Trần không biết những gì đã xảy ra ở đó, nhưng hắn bắt đầu cảnh giác, hắn cảm ứng được sự tồn tại của bộ tộc này.
Bấy giờ, trên tàu chiến chỉ huy, Cổ Trần nhếch miệng cười mỉm, rốt cuộc thoát khỏi truy lùng của Vận Mệnh tộc.
Trong cuộc đọ sức ban nãy, thật ra Cổ Trần đang tự khảo nghiệm vận mệnh chi lực của bản thân, hơn cả là muốn thử thăm dò Vận Mệnh tộc kia nông cạn thế nào.
Đúng vậy, Cổ Trần đoán đó chính là Vận Mệnh tộc, nếu không thì ai đủ khả năng phát giác được hắn lĩnh ngộ vận mệnh chi lực chứ?Điều này cũng xem như là trộm lấy vận mệnh chi lực.
Bởi vì trên đời này, chỉ có người của Vận Mệnh tộc mới có thể nắm giữ vận mệnh chi lực, nhưng Cổ Trần mượn nhờ hạt châu huyền ảo, dưới sự ngộ đạo lĩnh ngộ ra vận mệnh chi lực.
Cái này thì tương đương với gian lận, bật hack, cho nên tự nhiên sẽ khiến Vận Mệnh tộc chú ý.
- Vận Mệnh tộc, tạm thời ta không muốn gặp các ngươi, chờ ta xử lí xong chuyện này sẽ lại tìm các ngươi chơi đùa một hồi.
Cổ Trần nói xong thu hồi tất cả lực lượng, loại khí tức vận mệnh kia lập tức biến mất, không còn thấy tăm hơi.
Không một ai biết hắn nắm giữ vận mệnh chi lực, chỉ Vận Mệnh tộc là phát giác ra, nhưng lại không cách nào xác định kẻ đánh cắp là người nào, bởi vậy mới nghĩ biện pháp truy tìm hắn.
- Hoàng, ngài sao thế ạ?Lúc này, hai tỉ muội Li Lạc từ phía sau đi tới, vẻ mặt lo âu.
Cổ Trần thấy hai người lo lắng liền cười nói:- Không có việc gì, việc tu luyện có chút đột phá, không cần phải lo lắng.
Hai tỉ muội nhìn nhau, mặc dù biết Cổ Trần đang che giấu gì đó nhưng cũng không hỏi nhiều nữa.
Lúc nãy, rõ ràng hai tỉ muội cảm giác được Cổ Trần như sắp biến mất, không, nói chính xác là đã biến mất khỏi thế giới này.
Hai người còn đang kinh hãi thì thấy Cổ Trần lại xuất hiện, và cũng không cảm ứng được gì nữa, cứ như chủ nhân của hai người không có thực, không thuộc về nơi đây, trong lòng cả hai cảm thấy rối như tơ vò.
Cổ Trần biết hai tỉ muội Li Lạc nghĩ gì, nhưng hắn không giải thích, trên người hắn có rất nhiều bí mật mà hắn chỉ có thể che giấu vĩnh viễn, không nói với bất kì ai.
- Vu Tế kia có động tác dị thường nào không?Cổ Trần chuyển đề tài khác, hỏi hai người.
Li bình tĩnh lại, đáp:- Hoàng, khi nãy vị Bắc Cương Vu Tế kia nói là muốn gặp ngươi, giống như có chuyện quan trọng.
- Gặp ta?Cổ Trần có chút tò mò, Vu Tế bí ẩn kia đột ngột nói muốn gặp hắn, vậy vì sao trước đó không nói? Hiện tại đang trên đường đến Bắc Cương, lộ trình rất xa, trong quãng đường đi nhất định phải