Chí ít Nhân tộc luôn ngoan cường sinh tồn, các tiền nhân tổ tiên chiến đấu không ngừng nghỉ hết đời này đến đời khác, họ phấn đấu liên tục vì sự cường thịnh của Nhân tộc.
Mặc kệ thời đại nào cũng sẽ có Nhân tộc Thánh Hiền không tiếc mình vì Thánh Chiến, mặc kệ là vị Nhân tộc tiền bối nào cũng sẽ phụng hiến hết mình vì bộ lạc, vì tộc quần, nhờ thế mới có Nhân tộc ngoan cường sống sót của ngày nay, không bị các tộc thủy diệt hoàn toàn, thậm chí âm thầm tích lũy lực lượng chờ phản kháng.
Đây chính là Nhân tộc, không sờn lòng, vĩnh không khuất phục.
- Nhân tộc, không thể thua, cũng không thua nổi.
Cổ Trần lẩm bẩm, ánh mắt lộ ra sự kiên định quyết tâm, dường như thấy được những năm tháng tàn khốc của Nhân tộc trên chiến trường hư không.
Thánh Chiến lần này, Nhân tộc không thể thua, cũng thua không nổi.
Một khi thua, thì lại khó đi lên, một ngàn năm một lần, Nhân tộc đã thua bao nhiêu lần rồi.
Liệu có bao nhiêu lần một ngàn năm đây? Lại có bao nhiêu Nhân tộc tiên hiền tổ tông hi sinh nữa đây?Chỉ vì một tia hi vọng còn chẳng nhìn thấy rõ.
Nhân tộc cần một ánh rạng đông, một trận Thánh Chiến thắng lợi chính là ánh rạng đông của Nhân tộc.
- Chờ ta, Thánh Chiến, Nhân tộc tất thắng!Cổ Trần âm thầm quyết tâm, cả người hắn tràn ngập niềm tin vững chắc, chính nhờ niềm tin đó đã thôi thúc hắn tiến lên, vĩnh viễn không bao giờ nói bại.
Bởi vì Nhân tộc không thể thất bại, nếu lại bại, rất có thể sẽ rơi vào tình cảnh diệt vong, Nhân tộc sẽ bị bách tộc thậm chí là Thần Tộc tiêu diệt hoàn toàn, biến mất giữa thiên địa.
Từ đó, thế giới này sẽ không còn Nhân tộc.
- Truyền lệnh, hết tốc độ tiến về phía trước!Cổ Trần hét lớn.
Oanh!Sau một khắc, toàn bộ hạm đội ầm ầm gia tốc, phá vỡ tầng mây, dùng tốc độ nhanh nhất hướng về Bắc Cương.
Lần này, Cổ Trần suất lĩnh 100 ngàn quân tinh nhuệ nhất tiến thẳng tới Bắc Cương, ắt hẳn lại nhấc lên một trận gió tanh mưa máu kinh động Man Hoang Bách Tộc.
- Hoàng, phía trước chính là nơi chôn xương.
Hư không, rất nhiều người đứng trên chiến thuyền ngắm nhìn một thung lũng ở phía xa, đó là nơi chôn xương.
Cổ Trần từng tới nơi này, còn mang về từ đó một tôn Đọa Lạc Thần Ma.
Nơi chôn xương chính là là một vực sâu không thấy đáy, dưới đó là vô số hài cốt của rất nhiều sinh vật, tỏa ra khí tức dày đặc.
Cổ Trần nhìn qua nơi chôn xương, hắn luôn cảm thấy bên trong còn cất giấu thứ đáng sợ nào đó, hắn vừa mới lĩnh ngộ ra vận mệnh chi lực nên loáng thoáng nhận ra nơi này có gì đó không bình thường.
- Sao nơi này lại có thể ngăn cản quỹ đạo vận mệnh?Cổ Trần kinh ngạc phát hiện nơi này không có sự xuất hiện của quỹ đạo vận mệnh, một chút dấu vết cũng không