Cổ Trần thầm thì, liên tục đánh ra hai tuyệt chiêu giam cầm lực lượng, trong nháy mắt bao phủ Vũ Thần.Hai cỗ lực lượng này có lực cấm cố mạnh mẽ đáng sợ, Vũ Thần cứ thế mà bị giam cầm ở nơi đó.
Mặc dù chỉ trong tích tắc, nhưng với Cổ Trần như vậy đã quá đủ.“Không tốt!”Vũ Thần thầm nghĩ.Đang nghĩ vậy, sau lưng truyền đến một trận đau đớn thấu xương.Chỉ thấy Cổ Trần chẳng biết đã đi tới sau lưng Vũ Thần từ lúc nào, hóa thành một Thanh Đồng Cự Nhân, đưa tay quào lấy đôi cánh khổng lồ của Vũ Thần.- Không...Vũ Thần hoảng sợ thất thanh.Chỉ nghe “Roẹt” một tiếng, thần huyết bắn ra, vung vãi đầy trời.Cặp vũ dực to lớn bị Cổ Trần trực tiếp xé xuống ngay trước mặt vô số người, sự hung tàn cùng khát máu của hắn làm vô số tộc nhân Vũ tộc quên cả động đậy.Hỏa Hoàng Tử đến đây xem xét cũng bị dọa cho sợ ngây người, mặt mũi hoảng loạn, hồn vía bay đi.- A...Từng tiếng kêu thảm thiết truyền khắp các phương.
Vũ Thần thê lương kêu rên, đôi thần dực bị Cổ Trần kéo xuống, máu cứ tuôn ra ồ ạt không ngăn lại được.Một màn trước mắt khiến Vũ tộc đều sững người, hoang mang không rõ là mơ hay thực, trong nội tâm lại càng hoảng sợ kinh hoàng.- Xì xì....Từng giọt thần huyết phiêu tán trên trời cao.- A...!Kiến hôi, ngươi dám...Vũ Thần thê thảm kêu rên.Tất cả mọi người hoảng hốt nhìn một màn trước mắt.
Đường đường là Vũ Thần lại bị Cổ Trần xé toang thần dực sau lưng.
Máu phun không ngừng, dùng đầu gối cũng biết được Vũ Thần thảm thế nào.- Sâu kiến?Cổ Trần hừ lạnh, một tay cầm hai cái cánh khổng lồ, tay kia khẽ lật, Thanh Đồng chiến thương hiện ra.Hai mắt của hắn bùng lên lệ khí, chiến thương cắm thẳng vào trái tim Vũ Thần, cắm dựng hắn lên giữa không trung, máu chảy ào ào xuống.- Nói cho ta biết, ai là sâu kiến?Cổ Trần gầm lên một tiếng, khiến vô số Vũ Tộc sợ hết hồn, một số còn ngất xỉu đi.Tín ngưỡng của bọn họ, Vũ Thần, lại bị Cổ Trần nhổ đi thần dực, sau đó một nhát xuyên tim ngay tại giữa trời, để toàn bộ tộc nhân Vũ tộc đều hoảng hốt sợ hãi.- A...!sâu kiến phàm giới, ngươi dám thí thần?Vũ Thần gào thét, thanh âm đầy thê lương cùng dữ tợn.Cổ Trần nghe xong điềm nhiên nói:- Thần, cũng chỉ có như vậy thôi.
Sâu kiến trong mắt ngươi giờ lại đóng đinh ngươi giữa hư không đấy.
Xâm lấn giết hại Nhân tộc của ta, dù là thần, ta cũng giết!Vừa dứt lời, Cổ Trần xoay tay, toàn bộ thân thể Vũ Thần khắc trước còn tại hư không nay đã nổ tung thành vô số mảnh thịt xương bay ra.Mưa máu ào ào, từng điểm từng giọt rơi rớt tán lạc, tản mát thần uy.Vừa mới buông tay, Vũ Thần cứ