Sau ba giây, các ngươi còn không quyết định, ta sẽ giúp các ngươi gặp lại họ.
Ánh mắt Cổ Trần đảo qua từng người trong sáu Ảnh tộc nhân còn lại.
Bầu không khí áp lực vô cùng, hai tỉ muội Li Lạc mặt không đổi sắc, không quan tâm đến sự sống chết của những người này.
Trong mắt các nàng, Cổ Trần là duy nhất, là lẽ phải.
Vu Linh càng kính sợ, nàng khom lứng đứng ở phía sau, không nói lời nào, thậm chí thở mạnh cũng không dám.
Hiện trường yên tĩnh, thân thể sáu Ảnh tộc nhân không ngừng biến ảo, đáng tiếc đã bị một xích sắt đặc biệt khóa lại, chỉ có thể nổi lên.
Xem ra Ảnh tộc chính là một cái bóng, nếu không có đồ vật đặc biệt giam cầm, căn bản là không tìm thấy tung tích của họ.
Ba giây trôi qua rất nhanh.
Cổ Trần bộc lộ sát ý:- Thời gian đã hết, nếu các ngươi đã không thần phục, vậy thì đừng trách ta.
Giờ khắc này, sáu Ảnh tộc nhân luống cuống, năm người trong đó đồng loạt nhìn về phía một Ảnh tộc nhân nhỏ nhắn.
- Chờ một chút!Một Ảnh tộc mở miệng, bi phẫn nói:- Chúng ta có thể thần phục, nhưng ngươi nhất định phải cam đoan, không nô dịch, áp bách, tàn sát tộc nhân của ta.
- Điểm ấy các ngươi có thể yên tâm, thứ ta muốn ở các ngươi là sự trung thành, không phải tính mạng.
Cổ Trần trực tiếp mở miệng.
Hắn lại nói tiếp:- Ảnh tộc các ngươi làm việc cho ta, bản hoàng sẽ bảo vệ Ảnh tộc bình an, có thể cho Ảnh tộc một nơi ở.
Nếu các ngươi phản bội, tru diệt toàn tộc!Cổ Trần lãnh khốc, sát khí đằng đằng, khiến sáu Ảnh tộc nhân run lên.
Trong đó, cái bóng có vẻ là thân phận cao nhất cân nhắc một hồi, sau đó đưa ra quyết định.
Không thần phục căn bản không có đường sống, bởi vì Cổ Trần nói rất rõ ràng, nếu không thể sử dụng sẽ không lưu bọn họ lại.
- Chúng ta, thần phục!Cuối cùng sáu người này đưa ra lựa chọ thần phục Cổ Trần, bảo toàn tính mạng bản thân và các tộc nhân còn lại.
Nếu không Cổ Trần nói một là một, chắc chắn tương lai hắn sẽ tru sát toàn bộ Ảnh tộc, không chừa một ai.
Không ai dám hoài nghi thật giả trong lời nói Cổ Trần, hắn mới vừa thẳng tay diệt sát hai Ảnh tộc trưởng lão, ai dám mạo hiểm nghi ngờ chứ?- Rất tốt, các ngươi lựa chọn rất chính xác.
Cổ Trần cười, hài lòng gật đầu.
Có phải đã tàn nhẫn quá không? Cổ Trần không quan tâm, vì giúp Nhân tộc quật khởi, tàn nhẫn chút thì đã sao?Trong cái thế giới cường giả vi tôn này, ngươi không hung ác, vậy đừng mong sinh tồn.
Bành!Sau một khắc, sáu lồng giam phía trước đồng loạt nổ tung vỡ nát, là bị Cổ Trần ngang ngược đánh nát, hắn đã phóng thích sau Ảnh tộc nhân ra ngoài.
- Ngươi tên gì?Cổ Trần nhìn cái bóng cầm đầu.
Cái bóng này vừa thoát khỏi giam cầm, hư huyễn mông lung như thể sắp tan biến tới nơi.
Cổ Trần lẳng lặng nhìn, dường như hắn không hề sợ chúng nó