Độc Lâm thật kì lạ, hoa cỏ cây cối sinh trưởng bên trong đều là độc vật, mỗi một bông hoa mỗi một ngọn cỏ đều ẩn chứa kịch độc, không cẩn thận một cái là phải chôn thân trong đó.
Cổ Trần nhìn thoáng qua, hắn có thể cảm ứng được vô số khí tức đáng sợ ẩn sâu bên trong, không một ai biết có bao nhiêu độc vật kinh khủng ở đó cả.
Hắn xem chừng, Độc Vụ chướng khí nơi này có thể ăn mòn cả Thanh Đồng chiến thuyền.
- Đám Trùng tộc này không tạo ra uy hiếp đối với Nhân tộc sao?Cổ Trần cau mày hỏi.
Có một mảnh Thiên Chướng Độc Lâm thế này, lại thêm vô số độc trùng đếm không hết bên trong nữa, chẳng lẽ Trùng tộc không uy hiếp Nhân tộc chút nào?Nữ Anh nghe thế chỉ cười nhạt đáp:- Nhân Hoàng, Trùng tộc Trùng Hậu và tỷ tỷ ta có chút ít giao tình, từ khi tỷ tỷ ta kế vị đến nay chưa bao giờ có độc trùng đi ra công kích Nhân tộc.
- Thì ra là thế.
Cổ Trần hiểu rõ gật đầu.
Cho dù là như vậy, trong lòng Cổ Trần vẫn luôn cảnh giác, hắn chưa từng tin tưởng hoàn toàn bất kì ai.
Ngươi sẽ không biết khi nào thì uy hiếp mới xuất hiện, tất cả phải dựa vào thực lực bản thân Nhân tộc, đủ sức uy hiếp bất cứ địch nhân nào mới là đúng đắn nhất.
Hiện tại, Trùng tộc thoạt nhìn không có gì, nhưng ai biết sau này thế nào?Cho nên làm người là phải phòng ngừa chu đáo, bây giờ không có uy hiếp không có nghĩa là sau này cũng vậy, bởi thế Cổ Trần luôn có chút đề phòng Thiên Chướng Độc Lâm này.
Có câu nói, không chấp nhận người khác ngủ ngáy cạnh giường của mình, Thiên Chướng Độc Lâm sát cạnh Nhân tộc liên minh, ngươi có thể vĩnh viễn yên tâm được sao?- Cổ Trần nhìn kìa! Phía trước chính là tiền đồn của Tây Mạc liên minh chúng ta, chỗ đó trú đóng mấy chục ngàn tướng sĩ.
Cổ Trần đang nghĩ ngợi, đột ngột Nữ Anh hưng phấn chỉ về phía trước giới thiệu:Cổ Trần nghe tiếng nhìn qua, lập tức nhíu mày.
- Hình như có gì đó không đúng.
Hắn nhắc nhở một câu.
Nữ Anh sửng sốt, hỏi:- Nhân Hoàng, có cái gì không đúng, nơi đó là liên minh tiền đồn, sao! Đang nói, bỗng nhiên nàng im bặt.
Sắc mặt Nữ Anh dần thay đổi, bởi vì nàng cảm giác được nơi đó tràn ngập một cỗ khí tức quỷ dị.
- Cái đó là! Thi khí, không tốt!Nghĩ ra được, Nữ Anh lập tức hốt hoảng.
Cổ Trần cau mày nhìn tiền đồn càng lúc càng gần, nó bị một cỗ Thi khí nồng nặc bao phủ, mùi hôi thối lan xa.
- Thi khí thật cường liệt, ắt hẳn Thi tộc từng tới nơi này.
Cổ Trần có phán đoán.
Nữ Anh nghe thế sắc mặt biến hóa, tỏ ra cuống cuồng.
- Đi, xuống đó xem một chút.
Cổ Trần không nghĩ nhiều, trực tiếp điều khiển chiến thuyền xuyên qua tầng mây lao xuống, hạ cánh phía trước tiền đồn.
Vừa tới nơi đã cảm