Lúc này, Cổ Trần mang theo hai tỉ muội Li Lạc ẩn thân trong tường kép không gian, hắn nhìn đám người chung quanh, trong lòng nghĩ một vài chuyện.
Trùng Hậu đã nói, Ma Đế, Đại Hoang Thần đế, Thi Hoàng mang theo số lượng lớn cường giả lẫn vào Thánh Thành, mà bên trong Thánh Thành lại có nội ứng, nhất định phải cảnh giác điểm này.
Một khi việc Cổ Trần đến đây bị truyền ra ngoài tất sẽ đánh rắn động cỏ, nên hắn mới quyết định nấp trong bóng tối, chờ đợi thời cơ rồi mới hành động.
- Vậy mà không phát hiện được gì cả.
Suốt dọc đường đi Cổ Trần vẫn cẩn thận cảm ứng tình huống bên trong Thánh Thành, nhưng chẳng tìm thấy cái gì.
Hắn hơi kinh ngạc, bọn dị tộc này lẫn vào Thánh Thành lại có thể nấp kín đến thế, trong lúc nhất hắn thời không tìm ra được tung tích bọn chúng, điều này khiến Cổ Trần càng cảnh giác, đám người đó làm vậy chắc chắn là có âm mưu nào đó nữa, không thể chỉ vì muốn tiêu diệt Nhân tộc Thánh Thành thôi.
- Vậy cứ để ta xem các ngươi có âm mưu quỷ kế gì.
Cùng lúc đó, Nữ Anh về tới đại điện trong hoàng cung, nàng né tránh ánh mắt mọi người, đi đến một nơi bí mật.
Nơi này có một bí cảnh, bên trong mới là nơi Oa Hoàng bế quan.
Ông!Sau khi Nữ Anh chắc chắn không có ai theo đuôi, nàng mở ra cửa vào của bí cảnh, biến mất vào trong đó.
Nàng vừa vừa biến mất, cách đó không xa lập tức có một làn khói xanh tiêu tán trên không trung.
- Thì ra là giấu ở đây.
Bên trong thiên điện, Đông Hoàng bỗng nhiên mở mắt, ánh mắt nóng rực.
Hắn đã tìm ra nơi Oa Hoàng bế quan, hóa ra là giấu trong một bí cảnh, hèn gì hắn vẫn luôn tìm không thấy tung tích của nàng.
- Đã tìm được ngươi, kế hoạch đã có thể bắt đầu, Oa Hoàng, ta chờ xem bộ dáng ngươi cầu xin ta.
Đông Hoàng cười lạnh nói xong, cả người hóa thành một luồng khói đen biến mất không thấy gì nữa.
Một trận phong ba sắp bao phủ cả tòa Thánh Thành.
Bên trong bí cảnh, quang vụ tràn ngập, cảnh tượng mơ hồ mờ ảo.
Nơi đó hội tụ năng lượng khí tức cường đại, có thể thấy được một bóng người đang ngồi ở trong, hấp thu năng lượng bốn phía để trị thương.
Bạch!Đột nhiên, một bóng người chậm rãi hiện lên, đi tới cách đó không xa.
- Tỷ tỷ, ta trở về.
Nữ Anh vừa mới đến đã mở miệng thông báo.
Bóng người mông lung bên trong quang vụ mở mắt ra, nhìn nàng một cái.
- Chuyến đi này có thuận lợi không?Oa Hoàng lạnh nhạt hỏi.
Thần sắc Nữ Anh hơi phức tạp, nàng chần chừ một lát mới nói:- Tỷ tỷ, Nhân Hoàng cự tuyệt.
- Cự tuyệt?Oa Hoàng sửng sốt một chút, lập tức trầm mặc.
Nữ Anh không nhiều lời, nàng lấy hộp ngọc kia ra trả lại cho Oa Hoàng.
Oa Hoàng nhìn cây trâm trong hộp ngọc, nhất thời trầm mặc không nói