Ầm ầm!Chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, núi non ầm ầm rung chuyển như gặp phải động đất, bụi mù bốc thẳng lên trời, đất đai trong phạm vi hai mươi thước nổ tung lên, hình thành một cái hố cực lớn.
Khí lưu cường đại bao phủ khắp nơi, hết đợt này đến đợt khác, khiến loạn thạch bắn loạn xạ chung quanh, qua một hồi lâu mới dần dần lắng xuống.
Lúc bụi mù tản đi, tình cảnh bên trong cái hố lớn cũng lộ ra, hai tên Thú nhân quỳ ở nơi đó, toàn thân đẫm máu, bộ dáng thê thảm.
Người duy nhất còn có thể đứng chính là Cổ Trần, da thú trên thân hắn đã sớm rách nát, lộ ra cơ thể hoàn mỹ, cường đại, vô địch.
Hắn dùng một quyền đánh cho hai Thú nhân phải quỳ trên mặt đất, cánh tay nổ tung, máu thịt be bét, xương cốt toàn thân gần như vỡ nát, quỳ gối trước mặt hắn thổ huyết không ngừng.
- Ôi! Phốc!Một Thú nhân giãy dụa muốn đứng lên, kết quả lại trào thêm hai búng máu, khí lực mất sạch, mặt mũi đầy vẻ hoảng sợ.
Một Thú nhân khác cũng chẳng tốt đẹp gì, toàn thân đẫm máu, hiển nhiên đã trọng thương.
- Ôi!Xung quang liên tiếp vang lên âm thanh hít sâu kinh hãi, mấy ngàn Thú nhân Chiến Sĩ chấn kinh, mắt muốn lồi hẳn ra ngoài vì không tin, cứ như gặp phải quỷ vậy.
Hai vị cường giả của bọn họ đã cuồng hóa rồi mà vẫn bị đánh bại, thất trận thảm hại, toàn thân trọng thương quỳ trước mặt thanh niên Nhân tộc kia.
- Không phải các ngươi rất ngông cuồng sao?Cổ Trần quát lạnh, hờ hững nhìn qua hai đại Thú nhân cường giả quỳ ở trước mắt, trong mắt lộ ra sát ý lạnh thấu xương.
Hai tên Thú nhân cường giả hoảng sợ, cực kỳ hoảng sợ, hoàn toàn không thể tin được.
- Nói cho ta biết, ai là sâu kiến?Cổ Trần trợn mắt, chợt quát to lên, hắn đưa tay vỗ một chưởng xuống đầu một trong hai tên Thú nhân, “rốp” một tiếng, đầu Thú nhân đó nổ tung, máu óc bắn ra.
Một tên Thú nhân bị đánh chết, toàn trường tĩnh mịch.
- A! Không! Thú nhân cường giả bên cạnh kinh sợ rống to, giãy dụa lấy muốn đứng lên.
Nhưng Cổ Trần đã dùng bàn tay còn dính máu óc của mình đè lên đầu hắn, điềm nhiên nói:- Ngươi nói cho ta biết, ai là sâu kiến?- Muốn giết cứ giết, Thú tộc không sợ chết.
Thú nhân kia đã hoảng sợ cùng cực, nhưng vẫn kiên cường gào thét không khuất phục, hắn giận dữ trợn mắt nhìn Cổ Trần, như không hề sợ chết.
Nhìn thấy thế, Cổ Trần lộ ra ý cười lạnh lùng, hắn tàn nhẫn nói:- Rất tốt, vậy ta sẽ thành toàn cho ngươi, mà ta cũng muốn nhìn thử xem, có thật là Thú nhân tộc các ngươi hoàn toàn không sợ chết hay không?Nói xong hắn liền muốn bóp nát đầu của đối phương.
- Dừng tay!Ngay tại lúc này, bên trong mỏ quặng truyền ra một tiếng quát lớn, chỉ thấy một tòa nhà đá nổ tung, có bóng dáng