Thấy Cổ Trần suất lĩnh đại quân rời đi, trên dưới Linh tộc tâm tình phức tạp, được Nhân tộc giải cứu là chuyện vô cùng ngoài ý muốn bọn họ.
Nhưng cũng là chuyện tốt, ít ra Linh tộc đã được cứu.
- Linh Chủ, tương lai Linh tộc chúng ta chỉ có thể đi theo Nhân Hoàng, phụ thuộc Nhân tộc sao?Một vị trưởng lão lên tiếng hỏi.
Linh Chủ nghe thế liền nhíu mày, lập tức quát lớn:- Sau này ta không muốn nghe bất cứ lời nào như thế nữa! Tương lai của cả Linh tộc phụ thuộc vào Nhân tộc, đi theo Nhân Hoàng!Hơn nữa, mới nãy Thần Thụ có nhắc nhở ta, vị Nhân Hoàng kia không hề đơn giản.
Linh Chủ nói đến đây nhịn không được thở dài một tiếng.
Đối với vị Nhân Hoàng Cổ Trần này, có thể nói Linh Chủ vô cùng kính sợ, không chỉ vì hắn có thể giao lưu cùng Thần Thụ, mà còn vì thực lực sâu không lường được của hắn, đến mức Thần Thụ phải nhắc nhở nàng.
Có lẽ Thần Thụ dự cảm được gì đó, hoặc có lẽ chính bản thân Thần Thụ muốn nhận được sự trợ giúp từ Cổ Trần?Tóm lại, tương lai Linh tộc chỉ có thể dựa vào Nhân tộc, thậm chí từ nay về sau dung nhập vào Nhân tộc, trở thành một bộ phận của Nhân tộc.
Dù sao Linh tộc không quá khác biệt so với Nhân tộc, rất dễ kết hợp cùng Nhân tộc.
Linh tộc có số lượng tộc nhân ít ỏi, không vượt nổi sóng lớn, biện pháp sinh tồn suy nhất chính là dựa vào Nhân tộc.
- Đi thôi, lập tức chuẩn bị, đóng lại cửa vào Linh giới, di chuyển cửa vào tới lãnh địa của Nhân tộc.
Linh Chủ quyết đoán đưa ra mệnh lệnh, nhất định phải chuyển cửa vào Linh giới đi, mà tốt nhất là chuyển vào trong Nhân tộc, đó mới là nơi an toàn thật sự.
Đương nhiên, tương lai Nhân tộc đối mặt với nguy hiểm thì Linh tộc cũng phải cùng chung sức.
Hiện tại Linh tộc hoàn toàn đứng chung một chiếc thuyền với Nhân tộc, có vinh cùng vinh có chết cùng chết.
Trên không, hơn một trăm chiếc chiến thuyền phá vỡ hư không, từng chiếcxuyên qua không gian hư vô, tốc độ càng nhanh, hiệu suất càng cao.
Đây là nhờ Cổ Trần kết hợp với quy tắc không gian của mình, là một loại lĩnh ngộ có cấp bậc rất cao, sau khi thu được Tâm Linh Chi lực cường đại, Cổ Trần đã có cái nhìn sâu sắc hơn về không gian.
Hiện tại hắn đã có thể nhẹ nhàng suất lĩnh đại quân xuyên không mà không chút áp lực.
Trên tàu chiến chỉ huy, Cổ Trần đứng ở nơi đó, trong tay hắn là hai thứ: một hạt châu và một hòn đá.
Hạt châu chính là Huyễn Châu, đến từ Tây Mạc Độc Lâm Trùng Hậu, viên đá là Giới Thạch, mới vừa lấy được từ chỗ Linh tộc.
Hắn phát giác hai thứ này khá giống nhau.
- Hình như Huyễn Châu hơi có vấn đề.
Cổ Trần tra xét