Nhưng Long Nữ đã mượn thời cơ này bỏ chạy không còn bóng dáng, khiến Cổ Trần có chút khó chịu, để nàng chạy mất!- Long Nữ này, thật sự là quả quyết, cả bảo vật cũng có thể bỏ được.Cổ Trần có chút tiếc hận nói.Hắn nhìn phương hướng Long Nữ biến mất, tuy đuổi không kịp, nhưng sau này chắc chắn vẫn còn cơ hội giáp mặt.
Vấn đề trước mắt là vật cấm kị đã bị kích phát, tuy đã phong ấn nhưng vẫn cần phải xử lý một chút, nếu không sau đó sẽ vô cùng phiền toái.Thậm chí Cổ Trần còn lo lắng sẽ vì thế bị sinh vật cấm kị đuổi giết.- Phong!Cổ Trần liên tục đánh ra từng đạo bí phù, phong ấn nó lại.Giờ phút này hắn mới có cơ hội quan sát tỉ mỉ vật cấm kị.Cái gọi là vật cấm kị, chính là đồ vật không nên tồn tại, tựa như sinh vật cấm kị vốn cũng không nên tồn tại, nhưng nó cãi lại số mệnh, xuất hiện ở thế giới này.Mà vât trước mắt có về ngoài nhìn như một hạt châu, nhưng Cổ Trần nhìn kĩ mới phát giác nó không phải.Nó là một con ngươi nho nhỏ!- Con ngươi?Đồng tử Cổ Trần ngưng tụ, nhìn chằm chằm vào nó.Thậm chí hắn có cảm giác nó có thể là một con mắt của loài sinh vật cấm kị nào đó.
Nghĩ đến đây hắn không nhịn được đổi sắc mặt.- Ả Long Nữ kia, sẽ không phải là trộm lấy con mắt của một loài sinh vật cấm kị nào đó đi?Cổ Trần sắc mặt cổ quái nói thầm một câu.Chuyện này không thể không hoài nghi, cần phải có thời gian chứng thực rõ ràng.
Bất quá bây giờ không phải là lúc nghĩ những thứ này.Cổ Trần phong ấn con ngươi kia xong, lập tức thu vào, hiện tại rời khỏi nơi này trước rồi tính tiếp.
Phải ngăn cách tất cả khí tức của nó, không để thoát một chút gì ra ngoài, tránh cho bị sinh vật cấm kị cảm ứng được, đuổi theo truy sát.“Ta phải rời đi trước!”Đem con ngươi trấn áp ở tận chỗ sâu nhất trong Địa Ngục, ngăn cách kỹ càng, Cổ Trần liếc bốn phía một chút, sau khi phân biệt phương vị trực tiếp xé mở không gian, vội rảo bước vào trong đó.Ầm ầm...Ngay lúc hắn vừa mới rời đi không lâu, màn trời ảm đạm bên trên đột nhiên truyền đến từng đợt tiếng oanh minh, nghe như có từng trận sấm sét đang giáng xuống.Trên bầu trời có một thứ hình thù vô cùng đáng sợ, đã dựa theo luồng khí tức mà đuổi theo tới đây.- Kẻ trộm...Một tiếng rít gào trầm trầm truyền đến, thanh âm ù ù truyền khắp các phương.Sau đó, cỗ khí thế đáng sợ kia nhoáng một cái đã lướt qua, rồi biến mất không thấy gì nữa....Một bên khác, Long Nữ chạy trốn đã trọn vẹn một canh giờ.
Chạy mãi cho tới lúc không còn thấy Cổ Trần đuổi theo phía sau mới có thể thở phào nhẹ nhõm.- Phốc...Ngay lúc nàng