Trong bóng tối, một bóng người lao như bay.
Bốn phía là hoang sơn dã linh, không một ngọn cỏ, nơi này chính là Cấm Sơn sau bộ lạc.
Cấm Sơn, cấm chỉ tộc nhân tới gần, ngoại trừ lão Vu Chúc đã chết trước đó, người khác tới đây, đều phải chết không thể nghi ngờ.
Cơ bản, người tới đây, đều là tế phẩm được bộ lạc đưa tới, là đưa cho Tế Thần ăn.
Hiến tế cho nó, đổi lại là nó bảo vệ bộ lạc bình an.
Thế nhưng, loại bình an như vậy, Cổ Trần thà không cần cũng được, dùng sinh mệnh của tộc nhân đổi lấy bình an, đây là bình an sao?Sưu!Cổ Trần tới, tốc độ của hắn rất nhanh, một đường chạy vội mà tới, xung quanh chỉ có một cảnh hoang vu, không có nổi một ngọn cỏ tươi.
Hoàn cảnh nơi này, rất quỷ dị.
Sâu trong dãy núi, có một cỗ cường đại áp bách truyền ra, chưa cần tới gần, đã cảm nhận được hương vị nguy hiểmCổ Trần biết, đó là khí tức của Tế Thần.
Hắn không biết Tế Thần là gì.
Trước đó, ngoại trừ lão Vu Chúc, người từng gặp Tế Thần, cơ bản đều đã trở thành tế phẩm.
Ngay vừa mới rồi, tên Tế Thần này lại đòi bộ lạc lập tức đem tới hai mươi tế phẩm, thêm mười đứa trẻ nhỏ, uy hiếp trần trụi, không theo thì diệt toàn tộc.
Này đâu phải Tế Thần, càng không phải thủ hộ thần, mà là một tên hung thần, hung vật ăn người.
Phía trước, một cỗ quang mang như ẩn như hiện, Cổ Trần lờ mờ nhìn thấy trong khe núi có một cái hang lớn, ánh sáng truyền ra từ đó.
Tế Thần, chính là ở bên trong.
Hắn đi tới trước hang động, sắc mặt ngưng trọng, cảm nhận cỗ áp bách từ trong động quật, nguy hiểm, cực nguy hiểm.
Cỗ khí tức này khiến hắn bất an, vốn nghĩ là còn hai ngày để mạnh lên, đáng tiếc lại không kịp.
Tên Tế Thần này trực tiếp hiển hiện, yêu cầu lập tức đưa tế phẩm tới, Cổ Trần biết không thể đợi, đành phải trực tiếp tới.
Vô phương, thân là tộc trưởng, tuyệt không thể cho phép chuyện này xảy ra được, hắn tuyệt không dùng tộc nhân của mình làm tế phẩm cầu an.
- Ngươi là tộc trưởng Hoang Lang bộ lạc? Sao chỉ có mình ngươi? Tế phẩm của bản tọa đâu?Một giọng nói đột nhiên truyền ra từ trong động quật.
Ánh mắt Cổ Trần ngưng lại, nhìn chòng chọc về trong hang phía trước, chỉ cảm thấy một cỗ nguy cơ thật sâu.
- Tế Thần đại nhân, ta đã chọn ba mươi trai tráng, cộng thêm hai mươi đứa nhỏ trong bộ lạc, bọn chúng đang đi ở phía sau, tốc độ chậm hơn một chút.
- Ta tới trước báo cáo Tế Thần đại nhân.
Cổ Trần hít sâu một hơi, chắp tay tỉnh táo nói với hang động.
Trong động khẽ yên lặng, tên Tế Thần này như kinh ngạc một chút:- Tốt, các ngươi làm không tệ!Trong động lần nữa truyền ra âm thanh hài lòng, vô cùng hài lòng.
Tiếp đó, lại truyền tới một câu:- Vậy ngươi vào trước đi, bản tọa muốn khen thưởng vị tân tộc trưởng này của chúng ta một chút.
- Vâng, Tế Thần đại nhân!Ánh mắt Cổ Trần ngưng lại, nắm chặt Cốt mâu, từng bước đi vào hang động, trong đó có Tế Thần.
Hang động rất lớn, vừa tối vừa sâu, mới bước vào một bước đã liền cảm nhận được một cỗ áp bách đánh tới, tựa như đè một ngọn núi lên người hắn, vô cùng nặng nề.
Nhưng Cổ Trần mặt không đổi sắc, từng bước vững vàng đi vào trong, tâm lý cảnh giác tới cực điểm.
Hiện hắn rất khẩn trương, đây là lần đầu tiên đối mặt với tồn tại mà mọi người luôn phải e sợ, tự nhiên không thể không cảm thấy bất an.
Không rõ tên Tế Thần đáng sợ này đến cùng là cái gì, nhưng bất kể nó có khủng bố tới cỡ nào, hôm nay Cổ Trần đều quyết phải trừ nó.
Hô!Trong động, từng đoàn quang vụ bốc lên, không thể nhìn rõ vào trong.
Khi Cổ Trần đi tới chỗ sâu trong động, nơi này có một khoảng trống, rốt cục nhìn thấy được Tế Thần mà bộ lạc cung phụng kia.
Trong sương mù lấp lóa, một tôn quái vật khổng lồ phủ phục trên mặt đất, khí tức khủng bố khiến Cổ Trần cảm thấy trầm trọng chưa từng có, hô hấp cũng khó khăn.
Nó chính là Tế Thần!- Ngươi, rất không tệ!Một âm thanh truyền tới, quang vụ tán đi, lộ ra thân ảnh to lớn.
Cổ Trần ngẩng đầu nhìn lại, đồng tử lập tức co rút, rốt cục thấy rõ Tế Thần khiến người e ngại! Nó, là một con sói!Tế Thần của bộ lạc, lại là một con sói?Cổ Trần chấn động, ánh mắt nhìn chòng chọc vào con sói trước mắt, toàn thân lông vàng, thân dài ba mét, đỉnh đầu có một cái