Ba Thánh Chủ kia đều khẽ lắc đầu, cảm giác những người này thật sự quá ngu xuẩn, tỉnh lại là có thể nhặt được một cái mạng rồi, lại còn tự tìm đường chết.
Bọn họ không có cách nào can thiệp vào chuyện này, Tam Sinh Thạch có thần lực và quy tắc của riêng nó, trong quá trình lịch kiếp, tất cả đều được bảo vệ.
Người thất bại không cần phải chết, chỉ cần tỉnh lại là có thể trực tiếp đi xuống bảo toàn tính mạng, nhưng số người đó lại cứ cố tình công kích người khác để rồi chết thảm.
Thời gian trôi qua từng chút một, vốn dĩ là mấy trăm người nay nhanh chóng giảm xuống, có kẻ chết, có kẻ tỉnh lại rời khỏi Vong Xuyên đài.
Chỉ có một số nhỏ không cam tâm muốn phá hư người khác, cuối cùng chết thảm ở phía trên.
Linh hồn những người này đều bị Cổ Trần nuốt chửng, dường như thân thể hắn có một cái Địa Ngục, còn có một cái Luân Hồi, chúng trực tiếp cắn nuốt linh hồn tất cả mọi người.
Tình cảnh này khiến Phủ Quân càng thêm xác định Cổ Trần có Minh Phủ cấm thuật, trách không được Tam Sinh Thạch lại hiện tên của hắn.
- Chỉ còn mười người thôi.
Bên ngoài, mấy trăm người tụ tập nhìn lên trên đài, hiện tại chỉ còn mười người, cũng chính là mười người có tên trên Tam Sinh Thạch.
Lúc này, bên trên Tam Sinh Thạch chậm rãi xuất hiện lần lượt mấy cái tên, từ trên xuống dưới, vị trí thứ nhất lại khiến người ta ngoài ý muốn, Cổ Trần.
- Làm sao có thể?- Vì sao Nhân tộc này lại xếp số một?Rất nhiều sinh linh, bách tộc cao thủ không thể tin được, có chút khó tiếp nhận, vì sao một Nhân tộc nhỏ yếu lại được xếp thứ nhất?- Các ngươi nhìn vòng sáng trên người hắn.
Có người chỉ ra một chút.
Mọi người xem xét, quả nhiên phát hiện vòng sáng trên người Cổ Trần đã nhiều hơn năm mươi mấy cái, nhưng những người khác, Đế Già, Diêm Ma, Bạch Dạ lại có nhiều vòng sáng nhất, đã đến hơn sáu mươi cái, vượt qua cả Cổ Trần, vì sao lại không được xếp đầu tiên?- Kỳ quái!- Ba người kia đã trải qua hơn sáu mươi lần Luân Hồi, vì sao không được xếp cao hơn Nhân tộc này?Tất cả mọi người vô cùng nghi hoặc, Cổ Trần đứng hàng đệ nhất, ai cũng không nghĩ ra nguyên nhân nằm ở đâu.
- Nhân tộc? Sớm muộn cũng chết?Có người không có ý tốt nhìn chằm chằm một người ở đằng xa, lại còn nhe răng ra cười với người đó.
Đó là Mục, giờ hắn đang run bắn cả người, có chút sợ hãi nhìn mấy trăm Thánh Nhân nơi này.
Trong lòng hắn khổ lắm, mấy trăm dị tộc Thánh Nhân, không chết mới là lạ.
Nhưng cũng may, mặc dù đám Thánh Nhân này muốn bóp chết Mục, lại không ai động thủ, bởi vì ở đây là Minh Phủ, ngươi muốn động thủ cũng phải nể mặt Minh Phủ chứ?- Khí tức trên người họ trở nên khác hẳn.
Không biết là ai nói ra câu đó, bấy giờ tất cả mọi người mới giật mình, nhận ra khí tức của mười người