Những người nghe được tin tức đó đều chấn kinh.
Đám người Bạch Dạ, Diêm Ma, Đế Già, m Thập Tam, Cửu Anh đều chấn động, ánh mắt nhìn nhau trở nên khác hẳn.
Giết đối phương, cắn nuốt đối phương để chiếm được Luân Hồi Chi lực, người sống sót sau cùng chính là Luân Hồi chi chủ mới, chấp chưởng Luân Hồi bí mật.
- Hừ, tốt nhất các ngươi đừng đi một mình.
Diêm Ma hừ lạnh một tiếng, quay người trực tiếp đi.
Phủ Quân đã nói vậy thì không cần ở lại đây nữa, Cổ Trần rời đi khiến dự định tập hợp mười người vượt qua Bách Thế Luân Hồi, mở ra Luân Hồi mật tàng tạm thời không thực hiện được.
Hiện tại, biện pháp duy nhất chính là bọn hắn tự chém giết lẫn nhau, người sống sót cuối cùng chính là Luân Hồi Chi Chủ.
Bởi như vậy, Luân Hồi mật tàng sẽ hoàn toàn thuộc về một người.
- Người nào chết còn chưa biết đâu.
Bạch Dạ, Đế Già, m Thập Tam, Cửu Anh, Minh Viêm đều lựa chọn rời đi, không động thủ chém giết ở nơi này.
Đó là hành động ngu xuẩn nhất, sau lưng Bạch Dạ, Diêm Ma, Đế Già đều có cao thủ thủ hộ, những người khác cũng vậy.
- Tìm cho ra Cổ Trần kia, giết chết hắn.
Phần lớn những người ở đây đều có suy nghĩ đó, đặc biệt là chín người kia.
Tìm Cổ Trần, giết chết hắn, cắn nuốt Luân Hồi chi lực của hắn.
Đối với những chuyện này, Cổ Trần không hề biết, nhưng dù có biết hắn cũng sẽ không thèm để ý, tới một người thì giết một người, vừa hợp ý hắn.
Rời khỏi Minh Phủ, ý nghĩ đầu tiên của Cổ Trần chính là đi tìm Thiên Cương Thánh Địa, Nhân tộc các đại Thánh Địa.
- Mục, ngươi có thể liên hệ Thiên Cương Thánh Địa Thánh Chủ hay không?Cổ Trần nhìn Mục, nghiêm túc hỏi.
- Có thể.
Mục dứt khoát gật đầu.
Hắn trực tiếp tế ra một vật, đó là lệnh bài thân phận Thánh Địa của hắn, nó có khả năng cảm ứng kỳ diệu, dựa vào nó có thể tìm ra vị trí của những người trong Thánh Địa khác.
Sưu!Lệnh bài kia hóa thành ánh sáng bay về phương xa.
- Đi!Cổ Trần lập tức đuổi theo.
Đã trải qua Bách Thế Luân Hồi, đặc biệt là mười lần Luân Hồi sau cùng đó, toàn thân Cổ Trần hoàn toàn biến đổi, không còn giống như trước.
Không một ai biết, rốt cuộc ở lần Luân Hồi sau cùng kia, Cổ Trần đã trải qua những gì.
Sương mù mông lung bao phủ, lặn lộn sôi trào, như đất trời thuở còn là Hỗn Độn.
Sưu!Bỗng nhiên, một vệt sáng xẹt qua hư không bay về phía xa.
Nhìn kĩ, đằng sau vệt sáng đó là ba bóng người đang cấp tốc đuổi theo nó.
- Thì ra đây chính là diện mạo thật sự của chiến trường hư không.
Cổ Trần nhìn lại đại lục ở sau lưng, bất chợt hiểu ra, vị trí trước đó chỉ là một đại lục lơ lửng trong Hỗn