Hắn có quyết định cùng kế hoạch của chính mình, có cả lực lượng và thế lực của chình mình.
Bạch!Sau một khắc, một đạo hơi nước vọt tới, nhanh chóng hóa thành một bóng người, chính là Thủy Linh, khí tức nó trở nên hùng hậu hơn trước rất nhiều.
- Sao ngươi lại tới đây?Cổ Trần nhíu mày hỏi.
Thủy Linh nghiêng đầu, tràn đầy nghi hoặc:- Ta không thể tới à, những cái kia là ai, cảm giác rất không thoải mái.
Cổ Trần lắc đầu nói:- Đó là Tu La tộc, một chủng tộc cực kỳ hiếu chiến thích giết chóc, lát nữa ngươi cách xa nơi này một chút, đỡ phải liên lụy ngươi.
- Tốt thôi.
Thủy Linh nghĩ nghĩ, lập tức rời xa Cổ Trần, vô cùng thành thật nghe lời.
Oanh!Lúc này, trận văn bên ngoài Thánh Địa đã bị phá hủy toàn bộ, huyết quang ù ù bao phủ đánh vỡ vô số mảnh vỡ đại lục.
Hòn đảo của Tu La tộc vọt vào.
- Tu La tộc, các ngươi khinh người quá đáng!Một tiếng hét lớn, Thiên Cương lão nhân lao ra, toàn thân bùng nổ khí tức cường đại, dẫn động vô số trận văn tạo thành phòng ngự.
Sau đó lão thuận thế đóng lại lối vào, trực tiếp đưa nó đi chỗ khác.
- Thiên Cương lão đầu, ngày tận thế của ngươi đã đến!Có kẻ cười to dữ tợn, bên trong huyết quang, một bóng dáng cường đại đằng không bay lên, tỏa ra áp lực kinh khủng.
Đó là một tôn Tu La ba đầu chín tay, hắn cũng chính là A La Thiên, một cường giả đỉnh cao của nhánh Tu La tộc này, kẻ khai sáng ra Tu La Thánh Địa.
A La Thiên đứng trên Huyết Thụ, dưới chân là biển máu cuồn cuộn, vô số Tu La tay cầm đao binh, khí thế sát phạt.
- A La Thiên, hôm nay lão phu liều mạng với ngươi!Thiên Cương lão nhân mắt lộ hung quang, cả người tràn ngập một loại khí tức quyết tuyệt, khiến A La Thiên kia cũng nhịn không được cảm thấy chấn động, Thánh Chủ liều mạng, không phải việc nhỏ.
Nhưng hắn không sợ hãi chút nào, ngược lại còn cười to nói:- Tốt, bổn tọa đang ước gì ngươi liều mạng đây.
Hôm nay, đúng lúc ta hủy diệt triệt để Thiên Cương Thánh Địa của ngươi.
Nếu ngươi giao ra bảo vật kia, có lẽ bổn tọa sẽ cho phép Thánh Địa ngươi lưu lại một chút huyết mạch hương hỏa.
A La Thiên bỗng nhiên mở miệng nói ra mấy lời này.
Cổ Trần nghe vậy, trong lòng rục rịch, hắn như có điều suy nghĩ đưa mắt nhìn Thiên Cương lão nhân, thầm nghĩ chẳng lẽ là bảo vật kia?- Bảo vật đang ở đây.
A La Thiên, ngươi muốn thì cứ tới!Thiên Cương lão nhân trực tiếp dứt khoát lấy ra một vật, nó bay bổng trước mắt lão, tỏa ánh hào quang mờ nhạt, hấp dẫn sự chú ý của vô số Tu La tộc nhân.
Hai mắt A La Thiên đỏ ngầu, hắn cười dữ tợn nói:- Chính là nó! Thế giới nguyên hạch, chắc chắn bổn tọa phải có