Những người khác cũng vô cùng kinh ngạc, nghi hoặc nhìn Cổ Trần, bọn họ thân là nhóm người mạnh nhất Nhân tộc mà cũng không biết, vì sao Cổ Trần lại biết?- Nhân tộc xác thực còn có Tôn giả, số lượng còn không hề ít, chỉ là ta cũng không rõ ràng giờ bọn họ đang ở nơi nào.Cổ Trần nói một hồi làm cho người ta rất ngoài ý muốn, nguyên một đám đều trợn trắng con mắt.
Ngươi đây không bằng không chứng cũng bày đặt nói, vậy chẳng phải là đang nói nhảm sao?Lão Chí Tôn cau mày lại, mở miệng hỏi:- Ngươi có phải đã từng gặp qua một vị Chí Tôn nào đó rồi hay không?Nhìn thấu được sự nghi hoặc của lão Chí Tôn, Cổ Trần bình thản nói:- Ta từng gặp qua Đại Vu Chúc bên cạnh Nhân Hoàng đời trước, không biết Tôn giả có biết người này hay không?- Cái gì?Lão Chí Tôn đột nhiên đứng dậy, khí tức toàn thân sôi trào.Hắn cả kinh nói:- Ngươi vừa mới nói nhìn thấy người nào?Cổ Trần cũng kinh ngạc:- Hắn tự xưng là Đại Vu Chúc của Nhân Hoàng đời trước.
Không thể nào là giả được đúng không?- Đại Vu Chúc? Thật sự là Đại Vu Chúc? Hắn vẫn chưa chết?Lão Chí Tôn kích động dường như muốn cuồng bạo, khí tức đáng sợ trong cơ thể không kiềm được, khiến tất cả mọi người đứng đó đều phảng phất có cảm giác muốn sụp đổ.Hô!Hồi lâu sau, khí tức lão Chí Tôn thu liễm, mang theo áy náy giải thích:- Vừa rồi ta quá kích động, khí tức không dừng lại kịp, kém chút đả thương các ngươi.Nói xong lão Chí Tôn nhìn về phía Cổ Trần, mặt mũi nghiêm túc nói:- Ngươi xác định, ngươi thật sự đã gặp qua Đại Vu Chúc? Hắn xác thực còn sống?Cổ Trần cũng bó tay, làm sao ta biết hóa ra các ngươi nhận biết lẫn nhau.Hắn vô cùng khẳng định nói:- Đương nhiên, Vu Chúc của bộ lạc ta trước đó chính là vị Đại Vu Chúc kia, chính hắn nói vậy, nên chắc không sai.- Không nghĩ tới, thật sự không nghĩ tới.Lão Chí Tôn hai mắt sáng rực đánh giá Cổ Trần, càng nhìn càng kinh hỉ vạn phần, dường như thấy được chuyện gì quỷ dị lắm.Giờ phút này hắn mới phát hiện, hắn không thể nhìn thấu bất luận điều gì toát ra từ Cổ Trần.
Đây quả thực là chuyện không có khả năng!Phải biết trong mắt chí cường giả, không có bất kì vật gì có thể trốn tránh được, Thánh Chủ hắn liếc mắt một cái đều có thể xem thấu.Nhưng vì sao trên người Cổ Trần lại có một cỗ sương mù che chắn khiến hắn không cảm nhận được rõ ràng.
Thứ duy nhất hắn có thể nhìn thấy chính là khí vận mênh mông của Cổ Trần.Đó hẳn là khí vận của Nhân tộc, tất cả hội tụ trên thân thể Cổ Trần giống như một dòng sông dài bất tận cuồn cuộn gào thét, lão Chí Tôn lúc này