Tựa như một loại ký sinh vật muốn ký sinh Cổ Trần.
Trước đó, nó ký sinh trong cơ thể hắn, dùng lực lượng toàn thân hắn làm chất dinh dưỡng, bây giờ đang bị Cổ Trần đẩy ra ngoài, hóa thành một loại vật chất đáng sợ.
Thời gian trôi qua, đám xương phấn quỷ dị, điềm xấu vật chất ẩn trong xương cốt Cổ Trần bị loại bỏ toàn bộ, cả người hắn trở nên nhẹ nhõm.
Oanh!Trong tích tắc loại bỏ hoàn tất, Cổ Trần chỉ cảm thấy thư thái chưa từng có, như lập tức trút đi một đống quần áo trên người.
Cảm giác bị ký sinh biến mất, mà tại thời khắc này, nhục thân hắn lại mạnh lên rất nhiều, mơ hồ sắp đột phá.
Cổ Trần mở mắt nhìn đoàn vật chất màu đen quỷ dị trôi nổi phía trước, chợt nghe “rắc trắc rắc” mấy tiếng, vật chất màu đen chấn động điên cuồng, sau đó biến dị, trở thành một bộ khô lâu đen như mực.
- Ngươi! trốn không thoát đâu! Khô lâu màu đen cạc cạc bật cười, âm thanh cực kỳ khủng bố.
Cổ Trần hừ lạnh, đưa tay nắm lấy khô lâu quỷ dị.
Hắn đánh giá nó, không nghĩ lúc trước bị hắn chém chết rồi mà nó còn có thể ký sinh trong cơ thể hắn, hấp thu lực lượng của hắn rồi trưởng thành khôi phục lại.
Nếu không nhờ thân thể thành Thánh giúp Cổ Trần nhận ra điểm dị thường, có khi vẫn chưa phát hiện ra sự tồn tại của nó.
- Ngươi là ai?Cổ Trần mở miệng chất vấn.
Khô lâu kia lách cách cưởi âm hiểm, đáp:- Ta, cũng là ngươi! Ngươi, chính là ta, ngươi trốn không thoát.
- Trốn?Cổ Trần cười, nụ cười rất lạnh.
Hắn hừ lạnh nói:- Vì sao ta phải trốn? Đúng lúc lắm, ta sẽ mang ngươi đi luyện hóa, ta thật muốn nhìn xem trên người ngươi ẩn giấu bí mật gì.
Hồng Liên Nghiệp Hỏa, phần luyện!Cổ Trần hét lớn, trực tiếp phun ra một cỗ liệt diễm bao phủ khô lâu quỷ dị kia, Ngiệp Hỏa yêu dã đốt cháy phừng phừng.
- A.
.
Nghiệp Hỏa! Một tiếng hét thảm truyền đến.
Khô lâu giãy dụa gào thét, đáng tiếc không cách nào thoát khỏi Nghiệp Hỏa đốt cháy luyện hóa.
Xì xì!Khô lâu bốc khói, một cỗ lực lượng xấu xa quái gở tràn ngập, chống cự lại Nghiệp Hỏa, tiếc là Nghiệp Hỏa chuyên môn phần luyện linh hồn ý chí, nên rất nhanh, ý chí của khô lâu bị Nghiệp Hỏa mài mòn, rồi bị Cổ Trần hấp thu chút trí nhớ còn sót lại.
- Không có trí nhớ? Sao lại như vậy được?Nhưng xem xét một hồi, Cổ Trần liền kinh hãi phát hiện khô lâu này không hề có bất kì trí nhớ nào.
Cổ Trần rất kinh ngạc, cảm thấy không thích hợp, không có khả năng không tồn tại bất kí trí nhớ nào được, chẳng lẽ nó đã tự hủy?- Hử?Còn đang nghi hoặc, Cổ Trần bỗng nhiên tiếp thu được một đoạn ký ức vỡ nát.
Cổ Trần lập tức rút đoạn ký ức vỡ nát này