Đối mặt chưởng cường thế, Cổ Trần nghiêm túc nhưng không hề khẩn trương và sợ hãi, ngược lại nóng lòng muốn thử, chiến ý bành trướng.- Tới đi, để ta xem là Bỉ Mông Chiến Thể ngươi mạnh hay là Nguyên Thủy Ma Thể của ta mạnh hơn.Cổ Trần quát khẽ, Chiến khí sôi trào, từng đạo ám khí vờn quanh thân, giống như một tôn Đại Ma nguyên thủy, khí thôn sơn hà, che đậy Bát Hoang.
Nhất quyền vung ra, giống như Thiên Băng, hư không nổi sấm sét, không khí nổ tung thành một mảnh chân không.
Một quyền ấy ẩn chứa Chiến khí kinh khủng, 99 đạo Chiến khí hội tụ lại ngưng kết trên nắm tay, phối hợp với lực lượng nhục thân cuồng bạo, long trời lở đất.Ầm!Mông Nhĩ vỗ một chưởng, mặt đất sụt lún, bụi mù phóng lên tận trời, khí lưu cường đại đảo qua tứ phương, cự thạch bay lên trời, đại thụ nhổ tận gốc.- Hử?Đột nhiên, Mông Nhĩ khựng lại, dưới bàn tay truyền đến một lực lượng kinh khủng bạo phát, phịch một tiếng, huyết nhục vẩy ra, bàn tay hắn đánh xuyên qua.Ầm ầm!Ngay sau đó hắn bị chấn đến liên tiếp lui về phía sau, giẫm nát mặt đất vài chục bước mới dừng lại, sắc mặt âm trầm không chừng.- Ta bị thương?Mông Nhĩ kinh dị, cúi đầu nhìn thấy bàn tay bị thủng một chỗ, bị một quyền của Cổ Trần xuyên qua, huyết dịch chảy tí tách.Kinh hãi!Ngay cả Kim Dương cũng giật nảy mình, kinh nghi nhìn bụi mù, Cổ Trần ngạo đứng đó, mười thước chung quanh mặt đất sụp đổ vỡ nát, duy chỉ có chỗ hắn đứng thì còn hoàn hảo.- Đó là lực lượng của ngươi?Cổ Trần sáng ngời hai mắt, giống như hai Liệt Dương sáng rực.
Hắn cười, nhất kích va chạm đã thăm dò rõ ràng Mông Nhĩ, hiểu rõ hơn mình bây giờ mạnh bao nhiêu, nội tâm tự tin vô cùng.- Nếu ngươi chỉ như vậy thì hôm nay sẽ là tử kỳ của ngươi.Cổ Trần nói xong, thân thể nhoáng một cái biến mất tại chỗ, một giây sau chỗ đó nổ ra một hố sâu.- Không ổn rồi!Mông Nhĩ sực tỉnh, chỉ cảm thấy một nguy cơ bao phủ, không kịp nghĩ nhiều, lực lượng toàn thân bạo phát, đấm ra một quyền.Bành!Một thân ảnh to lớn bay ra ngoài mấy chục thước, đâm vào trong ngọn núi nhỏ.Tiếng va chạm như sấm rền nổ vang, đá vụn xuyên không, bụi mù cuồn cuộn, cả đỉnh núi đều bị đập cho nát bét.- Shhh!Kim Dương kinh hãi, lông mày nhướn lên, nhìn bóng người to lớn nằm trong bụi mù thì không dám tin, cho rằng là ảo giác.Mông Nhĩ, thua!- Sâu kiến này mạnh như thế à?Kim Dương hít sâu một hơi.
Hắn phải coi trọng Cổ Trần, ánh mắt nghiêm túc, sắc mặt kiêng kị nhìn Cổ Trần.
Thằng nhãi này là Nhân tộc?Kim Dương suy nghĩ, Mông Nhĩ là yêu nghiệt của Bách Man sơn, vậy mà bị một quyền đánh