Quả nhiên, Cổ Trần tay cầm Thiên Đế cung liên tục đập mạnh, không biết đập bao nhiêu lần, rốt cuộc đập vỡ đầu của con thú lớn.
- Grao!Nó rú lên, sọ não vỡ ra, máu ồ ạt tuôn trào ra từ bên trong, hỗn hợp hơi thở và vật chất đặc biệt.
Thấy vậy, Cổ Trần đôi mắt sáng tỏ:“Quả nhiên ẩn chứa nhiều vật chất thần bí, loại sức mạnh chưa biết này lắng đọng trong người thú lớn, thành hình, hóa thành vật chất có thể bị hấp thu.
”“Tiên đỉnh, trấn áp!”Chợt thấy Cổ Trần lấy ra tiên đỉnh, không ngừng phóng đại, cuối cùng thu con thú lớn cỡ ba nghìn trượng vào trong đỉnh, sức mạnh phong ấn cường đại trói chặt nó mấy vòng, nhốt trong đỉnh.
Cổ Trần phát hiện chính mình hơi bị thích chỗ này, sinh vật ở đây đều có biến hóa không biết, trong người chất chứa một loại vật chất đặc biệt.
Sinh hoạt ở đây lâu sẽ tự sản sinh ra thứ này, có tác dụng cực kỳ quan trọng với hắn.
- Ra đây đi.
Chỉ thấy Cổ Trần vẫy tay một cái, tiên đỉnh bay vào bàn tay, đánh vào một luồng tiên lực, chợt thấy một tia sáng đỏ từ trong lỗ đỉnh bay ra.
Ánh sáng đỏ rơi xuống, biến thành một người, đúng là Phi Hồng lúc trước bị thú lớn nuốt trọn.
Nàng vẻ mặt kinh dị cảnh giác, khi thấy Cổ Trần thì thở phào.
Cổ Trần trưng ra bộ mặt ‘ngươi non hơn cả gà con’, răn dạy Phi Hồng:- Nàng tự nói đi, đường đường Cấm Kỵ Chi linh mà hoặc là trúng độc hoặc bị nuốt, nàng tự nói xem mình có ích gì không?Hết cách, thiệt tình là nàng quá gà non, khiến Cổ Trần phát điên, hở chút là chết thì làm ăn gì được?Phi Hồng bị nói vẻ mặt lúng túng, xấu hổ tức tối cúi đầu, không dám lên tiếng, bởi vì hắn nói là sự thực, vừa rồi nàng thật sự bị một ngụm nuốt chửng.
Cổ Trần lắc đầu thở dài nói:- Ta thật sự hoài nghi nàng có đúng là tu luyện mười vạn năm, một con heo tu luyện mười vạn năm còn lợi hại hơn nàng.
Phi Hồng tức giận vẻ mặt đỏ rực, toàn thân đằng đằng sát khí:- Ngươi! !Nàng hít sâu một hơi mới nói:- Chỗ này bị áp chế quá mạnh, tu vi và ý chí của ta đều không cách nào sử dụng, ta có thể làm thế nào?Cổ Trần xem nhẹ mở miệng nói:- Vậy càng chứng minh nàng quá dở, ta cũng bị áp chế đấy thôi, nhưng tại sao ta có thể trấn áp nó?Một câu làm Phi Hồng nghẹn họng, nghệch mặt ra.
Đúng rồi, Cổ Trần cũng bị áp chế tu vi cùng ý chí, tại sao hắn có thể làm được?Dường như nghĩ tới cái gì, Phi Hồng đôi mắt sáng ngời, nóng bỏng nhìn thẳng vào Cổ Trần:- Thiên Đế, ta muốn thành tiên!Đôi mắt nàng bắn ra tia nhìn nóng cháy vào Cổ Trần, có sự tò mò mãnh liệt, cái gì là tiên? Nàng muốn thành tiên.
Cổ Trần kinh ngạc, đánh