Cổ Trần hỏi ngược lại một câu:- Chẳng lẽ nàng không muốn biết bí mật của Hỗn Độn Khởi nguyên?Trong thâm tâm Cổ Trần biết những thứ đến từ năm tháng xa xưa đáng sợ thế nào.
Sinh ra từ thời đại Hỗn Độn Khởi nguyên, thứ đáng sợ được gọi là Mẫu sào chắc chắn là vật đại hung, không ai biết rõ tình huống bên trong như thế nào.
Cổ Trần thậm chí hoài nghi Hỗn Độn Long sào hay Vạn Thú sào ở trước mắt, bên trong có khả năng tồn tại thế giới khổng lồ độc lập.
Nó có ý chí đáng sợ của chính mình, Cổ Trần trong lòng mơ hồ phát hiện, không chừng chín Hỗn Độn Mẫu sào đó là tồn tại đáng sợ không kém gì Cửu Thiên.
Nhưng biết nguy hiểm là một việc, mấu chốt là, bên trong rất có thể cất giấu bí mật của Hỗn Độn Khởi nguyên, càng có vô số cơ duyên bất ngờ.
- Trong Vạn Thú sào chắc chắn cất giấu bí mật, có lẽ có liên quan Hỗn Độn Khởi nguyên, hoặc là có cơ duyên khó thể tưởng tượng, gặp gỡ nhưng không vào xem, nàng cam lòng không?Cổ Trần đặt câu hỏi khiến Phi Hồng trầm mặc.
Nói thì nói vậy, nhưng Phi Hồng vẫn lắc đầu, nói:- Ta khuyên ngươi tốt nhất đừng mơ ước nó, chín Hỗn Độn Mẫu sào đều là đại hung, năng lực nhỏ nhoi cỡ chúng ta đi vào hơn phân nửa là chịu chết.
- Ngươi nhìn xem, xung quanh Vạn Thú sào, bất cứ thứ gì, vật chất gì đều không cách nào may mắn thoát khỏi số phận bị hút vào trong đó, có thể thấy mức độ nguy hiểm của nó vượt sức tưởng tượng.
Xung quanh Vạn Thú sào, trong khu vực phạm vi vạn dặm không tồn tại bất kỳ vật chất và thứ gì, luồng khí Hỗn Độn còn bị cuốn vào trong đó, hình thành khu vực một mảnh chân không hư vô.
Dưới Vạn Thú sào có rậm rạp xúc tu giống như bộ rễ đã cắm rễ trong hư vô Hỗn Độn, hấp thu vô tận căn nguyên vật chất ở đây.
Nó giống như một ký sinh vật đáng sợ ký sinh trong Hỗn Độn, hút dưỡng chất lớn lên, bên trong dựng dục khủng bố to lớn.
- Grao!Đang suy nghĩ thì phương xa truyền đến một tiếng thú rống.
Cổ Trần, Phi Hồng cùng rùng mình, quay đầu nhìn lại, vừa lúc nhìn thấy một con thú lớn khổng lồ phá tan Hỗn Độn bay nhanh qua.
Con thú lớn này lớn còn hơn thú lớn mới bị Cổ Trần luyện hóa, sương mù Hỗn Độn bao bọc thân hình u ám, hơi thở đáng sợ.
Mạnh hơn con thú lớn ba nghìn trượng lúc nãy bị Cổ Trần ăn rất nhiều, hiển nhiên là một con thú lớn đáng sợ vượt qua cấp Thần Thoại bình thường.
“Nó lao về phía Vạn Thú sào.
”Cổ Trần thầm rùng mình, đôi mắt sáng rực nhìn con thú lớn đáng sợ.
Con thú lớn kia nhận ra sự tồn tại của Thiên Đế cung, nhưng chỉ nhìn thoáng qua rồi lờ đi, trong đôi mắt lóe tia sáng