Thấy đại trận đó, Cổ Trần rất bất ngờ, không ngờ là đại trận phong thiên.
Hạo Thiên hờ hững nhìn lão Vu Chúc, vẻ mặt lạnh lùng, sát ý cực kỳ đậm đặc:- Con khỉ, vô dụng.
Lão Vu Chúc huơ cốt trượng trong tay, khinh thường nói:- Ngươi nhìn xem cái này có phải là xương cốt của ngươi không, lấy xương Hạo Thiên cốt làm thành quyền trượng, dùng khá tiện tay.
- Phong Thiên trận tầm thường không nhốt được ngô!Thượng Thương mở miệng, ngữ khí hờ hững không mang chút dao động, giống như căn bản không để trong lòng.
Thanh Thiên, U Thiên ở một bên cũng lộ vẻ cười nhạt.
Nhưng Cổ Trần phát hiện Thanh Thiên hơi kỳ kỳ, lúc trước ở thế giới Man Hoang đã bị đánh chết rồi, tại sao còn tồn tại?Cổ Trần nghi hoặc nói thầm một câu:- Không lẽ! Cửu Thiên đều là giết không chết?Lão Vu Chúc ở một bên vừa lúc nghe được, cười nói:- Lẽ nào tiểu tử nhà ngươi không biết Cửu Thiên là giết không chết? Bốn tên trước mắt đều chỉ là phó thể của bọn họ, giết một lần lại xuất hiện một lần nữa.
- Lúc trước ở Man Hoang, Thanh Thiên và Thượng Thương tranh chấp một phó chủ thể, nhưng bị ngươi giết, chỉ có thể lại một lần nữa dựng dục, Thanh Thiên trước mắt chỉ là một phó thể.
Lão Vu Chúc nói xong chỉ hướng bốn tên Thượng Thương, Thanh Thiên, U Thiên, Hạo Thiên ở trước mắt, nói:- Nói chính xác ra thì bọn họ đều là phó thể, giết không chết, bị giết rồi rất nhanh sẽ lại xuất hiện.
Cổ Trần nhíu mày hỏi:- Vậy giết bọn họ có ý nghĩa gì? Bản thể của họ ở đâu?Như vậy mà vẫn không giết chết được thì có ý nghĩa gì?- Bản thể của họ ở! Sắc mặt lão Vu Chúc nghiêm nghị, đang định nói chuyện thì bỗng biến sắc, ngẩng đầu nhìn trong hư vô vô hình, dường như kiêng dè cái gì.
- Không thể nói, bản thể thật sự của Cửu Thiên đều ở một chỗ, ngươi chỉ cần biết rằng không thể nhắc đến nơi đó, một khi bị nhắc tới sẽ lập tức đánh thức chúng nó.
Lão Vu Chúc ám chỉ:- Đây là món quà lớn mà ta tặng cho ngươi, chúng ta giết không chết bọn họ, nhưng ngươi thì khác.
- Khi ta biết ngươi ở Man Hoang chém Thượng Thương, diệt Thanh Thiên thì bỗng hiểu rằng ngươi có thể làm được điểm này.
Nói đến đây, lão Vu Chúc tạm dừng, sâu thẳm nhìn Cổ Trần, bộ dạng nghiêm túc.
- Trước mắt, bốn phó thể của thiên trước mắt là quà gặp mặt mà lão già tặng cho ngươi, thiên khác không đến được, bị vây khốn.
Lão Vu Chúc nói xong, cả người tỏa ra vô lượng ánh sáng, từng lũ tiên ngân đan xen.
Lão gật đầu cười nói với Cổ Trần:- Tiểu tử, nhờ ngươi mở mang đại đạo tiên lộ, khiến các Chí Tôn Nhân tộc nhìn thấy con đường phía trước và hy vọng.
- Đây là món quà lớn mà lão già