Nàng có chút buồn cười nhìn Cổ Trần, vị này không hề thay đổi, gì đều có thể liên hệ đến ăn, không nghe lời, ăn, không thần phục, ăn.
- Ta đi đây.
Mỹ Đỗ Toa sâu thẳm nhìn Cổ Trần một cái, xoay người bước ra một bước, trong trời sao tràn ngập hơi lạnh giá.
Nàng từng bước một đạp trời sao đi tới, thân hình dần dần trở nên mông lung, từng luồng sáng lạnh càn quét, bao phủ thân thể của nàng, nhìn không rõ ràng.
Toàn bộ trời sao đều bị đóng băng.
Cổ Trần đứng yên nhìn Mỹ Đỗ Toa đi xa.
- Mỹ Đỗ Toa, nàng từng nói muốn sinh một em bé cho ta, lần sau gặp mặt nhớ thực hiện lời hứa.
Giọng của Cổ Trần bỗng xuyên qua trời sao truyền đến, khiến Mỹ Đỗ Toa hơi khựng lại, toát ra hơi lạnh buốt giá đóng băng bốn phía.
Hứa hẹn? Lời hứa gì?Đương nhiên là ngày xưa Mỹ Đỗ Toa thay Cổ Trần vào hư không từng nói rằng muốn sinh một em bé cho hắn.
Trên mặt Mỹ Đỗ Toa thoáng hiện nét xấu hổ bực dọc, lạnh lùng trừng Cổ Trần một cái, không nói tiếng nào, hóa thành luồng sáng lạnh lướt qua tinh vực, chớp mắt biến mất tăm.
Hiện trường chỉ để lại từng mảnh ánh sáng lạnh đóng băng hư không, còn có hơi sương lạnh sót lại, thật lâu mới tán đi.
- He he.
Cổ Trần cười gian nhìn Mỹ Đỗ Toa biến mất như bay đi, nói thật ra, trong lòng hắn có chút không nỡ.
Nhưng không có biện pháp, Mỹ Đỗ Toa là một Nữ Hoàng bá khí cứng rắn, có chủ kiến, việc nàng đã quyết định thì không thể nào thay đổi.
Nàng có ý tưởng và suy xét của riêng mình, nàng muốn đi thì chẳng ai ngăn được, đây cũng là lý do lớn nhất Cổ Trần không giữ lại nàng.
“Mỹ Đỗ Toa, trân trọng, hy vọng tương lai nàng và ta còn cơ hội gặp lại.
”Cổ Trần lặng lẽ nghĩ rằng, hít sâu một hơi, cả người tinh khí thần rung lên, chém đứt tất cả tâm tư và tạp niệm, hoàn toàn khôi phục lại.
Hắn có con đường của mình, không ai nói trước được tương lai ra sao.
Từ lúc bị hố bước lên con đường không lối về này, Cổ Trần biết ngay chính mình không xuống được, càng không cách nào quay đầu, chỉ có thể thẳng tiến không lùi, hoặc là thành công, hoặc chết, không thể nào lui về phía sau.
Làm Nhân Hoàng, Thiên Đế, Cổ Trần cả đời này định sẵn cô độc, hắn phải gánh quá nhiều, thậm chí có thể nói không phải bản thân hắn muốn gánh.
Vèo!Cổ Trần đứng yên thật lâu rồi mới dứt khoát xoay người, đạp vỡ hư không một bước chợt lóe, biến mất trong biển sao sâu thẳm mênh mông.
Hắn đi chuyến này là bước lên con đường không lối về chinh phạt Cửu Thiên, tình trường nhi nữ, sống và chết đã không còn quan trọng với hắn.
Lúc này, trong mảnh trời sao khác, một bóng dáng yểu điệu âm thầm nhìn trời sao bao la bên này, trong con mắt lấp lóe một lũ phức tạp.
- Nữ chủ nhân, hay là chúng ta đi theo