Đó là Hoàng Tuyền, là bản thể của hắn, một con suối kỳ dị nhất thiên địa.
- Minh Trà, ngươi sai, bổn tọa chỉ tạm ở dưới U Thiên, ngươi đã từng phản bội Địa giới, ích kỷ tham dự Nhân tộc phạt thiên, tự tìm đường chết không trách được ai.
Lời Hoàng Tuyền nói khiến nguyên Địa giới rung bần bật, uy áp cường đại tràn ngập, bao phủ Man Hoang Địa giới Minh phủ.
Minh Trà híp lại hai mắt, lạnh giọng nói:- Đừng nói nhiều, kêu Phong Đô, Mạnh Bà cùng ra đi, ba người cam nguyện trở thành chó săn của U Thiên, tình cảm ngày xưa cắt đứt từ đây.
Hoàng Tuyền cười khẩy nói:- Giết ngươi là Hoàng Tuyền của ngô đầy đủ.
Hắn nói xong bước ra một bước, Hoàng Tuyền Đại hà dưới chân cuồn cuộn tràn tới, hóa thành nước lũ kinh người đổ về phía Minh chủ.
Một kích cường đại ẩn chứa đại đạo của Hoàng Tuyền, một loại lực lượng đại đạo chết chóc, Hoàng Tuyền mênh mông có thể chôn vùi chúng sinh vạn vật.
- Tam Sinh Tam Thế, Bỉ Ngạn Hoa Khai!Minh Trà động, vừa ra tay đã thi triển cấm thuật mạnh nhất, lực lượng U Minh vô tận hội tụ, hóa thành một đóa hoa yêu dã.
Bỉ Ngạn hoa nở, nuốt chửng sông dài mênh mông, Hoàng Tuyền Đại hà cũng bị hút vào trong đó.
- Minh Trà, ngươi quên, chiêu này vô dụng với bổn tọa.
Nhìn cấm thuật cường đại của Minh chủ, Hoàng Tuyền khẽ lắc đầu, thân hình mông lung tỏa ra vô lượng huyền quang, một con suối chậm rãi bay lên từ sau lưng, tỏa ra hơi thở khủng bố.
Ầm!Con suối kia đè xuống, phun ra nuốt vào ức vạn Hỗn Độn khí, cuốn lấy vô hạn sát khí bao trùm xuống, muốn diệt Minh chủ.
Trong lúc nguy cấp, một phương thần thạch bay vụt qua, leng keng một tiếng, hai bên va chạm cùng bật ngược về, Tam Sinh thạch xoay tròn.
Hoàng Tuyền thấy thế thì lắc đầu, nói:- Tam Sinh thạch còn ở trong tay ngươi.
Hắn khinh thường nói:- Ngươi vẫn cố chấp như vậy, cho rằng dựa vào Tam Sinh thạch tu luyện Tam Thế Bí quyển là có thể đối kháng U Thiên, không biết tự lượng sức mình, bổn tọa khuyên ngươi hãy đầu hàng nhân lúc còn sớm.
- Ta có gan phản thiên, còn hơn ngươi làm con chó.
Trong Bỉ Ngạn hoa vọng ra âm thanh trong trẻo lạnh lùng của Minh chủ, mang theo một loại mỉa mai, khiến Hoàng Tuyền trong lòng cực kỳ khó chịu, giống như có cây gai ghim trong lòng.
Hoàng Tuyền tức nghiến răng, ghét nhất người khác nói hắn làm chó của U Thiên, lửa giận bị đốt cháy trong lòng, hắn quyết định cho Minh chủ nếm mùi đau thương.
- Ngu xuẩn cứng đầu, vậy thì lại đánh diệt nhà ngươi!Hoàng Tuyền nổi giận, đạp lên nước lũ mênh mông cuồn cuộn ập đến, ánh sáng màu đen tràn ngập từ đầu tới chân, nguồn suối mông lung từ sau lưng hắn tràn về phía Minh chủ.
Đối diện một kích dồn hết sức của Hoàng Tuyền, trong lòng Minh chủ dâng lên báo động, cảm thấy nguy hiểm mãnh liệt, tuy nàng kinh