Ánh mắt đó rất bá đạo, ẩn chứa ý chí xâm lược mãnh liệt, mang theo vô hạn giết chóc, Ma chủ mạnh thật sự.
- Ma chủ, ngươi muốn nhúng tay vào việc của U Minh chúng ta?Hoàng Tuyền mở miệng, mang theo chút uy hiếp và tức giận trừng Ma chủ.
Chỉ tiếc, Ma chủ vẻ mặt xem nhẹ nói:- Hoàng Tuyền, nói nhảm quá nhiều, muốn đánh liền đánh, nơi này là Man Hoang đại vũ trụ, bổn tọa làm Ma giới Chi chủ, là một phần của Man Hoang, không thể nào xem con kiến các ngươi khi dễ Địa giới cùng là một phần tử của Man Hoang.
- Đến chiến nào!Ma chủ một lời không hợp liền đánh, vung lên nắm tay đánh hướng Hoàng Tuyền.
Đùng!Hoàng Tuyền ra sức vỗ chưởng, sức mạnh hai bên va chạm, không ngừng xé rách, nổ tung, lần đầu tiên giao phong thế nhưng ngang sức ngang tài, không dám tin tưởng.
Tiên Thiên Ma thai ra đời sớm hơn, nhưng thực lực vẫn siêu mạnh, có thể đánh ngang tay với Hoàng Tuyền, không thể tưởng tượng.
Vèo!Hai bên bay ngược về, tỏa ra hơi thở cường đại, sát khí cuồn cuộn, ma khí sôi trào.
- Ma chủ, ngươi tìm cái chết!Hoàng Tuyền bị chọc giận.
Chỉ tiếc, Ma chủ không ngán hắn, ngược lại trào phúng nói:- Nào nào, quái vật con lông vàng, lại để gia gia của ngươi đánh chết ngươi.
- Giết!Hoàng Tuyền tức giận gầm lên, kéo theo con suối mênh mông xông lên, muốn đè chết Ma chủ.
Ầm ầm ầm!Hai cường giả vừa gặp mặt đã lao vào đánh, chớp mắt đánh vào hư không Hỗn Độn Giới hải, cuốn lấy cơn lốc vô biên, sóng thần dâng lên.
Hoàng Tuyền và Ma chủ đại chiến hấp dẫn ánh mắt của Phong Đô và Mạnh Bà, trông thấy Hoàng Tuyền thế nhưng không thể áp chế Ma chủ thì trong lòng hai người rất ngoài ý muốn.
“Xem ra chuyến đi này sẽ không thuận lợi.
”Phong Đô nhíu chặt chân mày, ra chiều đăm chiêu nhìn về hướng bên trong Man Hoang, mơ hồ nhìn thấy một phương Thiên giới mênh mông.
Ở nơi đó có một nhân vật vĩ ngạn lạnh lùng quan sát bọn họ, hai người ánh mắt va chạm, rốt cuộc Phong Đô nhìn thấy rõ tồn tại vô thượng trong Thiên giới.
“Cường giả!”Phong Đô thầm rùng mình, không ngờ trong Man Hoang Đại Thiên vũ trụ còn cất giấu một vị cường giả đáng sợ như vậy, khiến hắn cảm giác hơi bị uy hiếp.
Phong Đô bỗng nhiên mở miệng:- Mạnh Bà!Mạnh Bà ở một bên ngẩn ra, biến sắc, lập tức hiểu ý của Phong Đô.
Nàng nhẹ gật đầu, thở dài nói:- Thôi, đã bao nhiêu năm ta chưa giao thủ với Minh Trà, vừa lúc mượn cơ hội này nhìn xem nàng trưởng thành đến đâu.
- Minh Trà, đến Hỗn Độn đấu một trận!Nói xong, Mạnh Bà giẫm lên cầu đá ầm ầm phá không gian, xé rách Hỗn Độn Giới hải, mời Minh Trà đấu