Giây sau, Minh Trà đột nhiên bùng nổ, thi triển sát chiêu tuyệt thế, phía sau hiện lên một con sông dài mênh mông, từ nguồn cội đi ra một bóng dáng mông lung, đạp Hoàng Tuyền đi tới.
Nơi cuối cùng hiện lên một bóng dáng mờ ảo, đạp một gốc cây Bỉ Ngạn hoa bay tới, hai bóng người chia ra đại biểu cho quá khứ và tương lai.
Oong!Ba bóng người cùng nhau đánh ra một chiêu, trong nháy mắt giam cầm tất cả, đối thủ càng bị đánh không kịp trở tay, bị giam cầm tại chỗ.
- Giết!Minh Trà quát lạnh một tiếng, giơ tay lên dùng một chưởng vỗ nát đầu đối phương, đánh xuyên thần hồn trong thần hải.
Một luồng hơi thở Thiên Đạo tràn ngập, sau khi dung hợp một phương Thiên Đạo, nhóm cường giả này rất khó bị giết chết, nhưng cuối cùng vẫn bị Minh Trà đánh tan luồng Thiên Đạo thủ hộ kia.
Cuối cùng, cường giả Thiên Cấm này vẫn bị giết chết, thần hồn đều diệt, chết không kịp ngáp.
Về phần xác chết còn sót lại thì Minh Trà lấy đi, nói như thế nào thì cũng là cường giả Thiên Cấm lĩnh vực, mang về tinh luyện ra căn nguyên Thiên Đạo có thể là đồ tốt.
- Chết tiệt, rút mau!Thấy Phong Đô, Minh Trà song song giải quyết đối thủ, còn lại ba vị cường giả Chư Thiên điện vô cùng hoảng sợ, kiềm nén lửa giận và sợ hãi, muốn chạy trốn.
Vèo vèo!Chạy trốn trước nhất là hai cường giả lúc đầu muốn chém giết hai Tu La tộc một nam một nữ kia, nhưng thấy tình huống không ổn thì dứt khoát xoay người bỏ trốn.
Còn cường giả đại chiến với Minh Hà, hắn cũng muốn chạy, nhưng Minh Hà không cho phép, trong tay cầm một đôi hung kiếm lệ khí ngút trời, đuổi theo chém mạnh vào đối phương.
- Muốn chạy?Minh Hà vẻ mặt nhe răng cười, lấy ra hoa sen màu máu lập tức bao phủ xuống, giam cầm thân thể của đối phương.
Tuy chỉ trong chốc lát, nhưng đối với cao thủ có trình độ như bọn họ thì cũng đã đủ rồi.
Xoẹt!Một kiếm xẹt qua, đầu của cường giả kia bay đi, trực tiếp bị Minh Hà bêu đầu.
Hơn nữa cường giả Thiên Cấm còn bị hai thanh hung kiếm kia bêu đầu, ý chí linh hồn đều bị một lực hút cường đại nuốt vào trong kiếm rồi xoắn nát, hoàn toàn biến mất.
- A! Tiếng kêu thảm thiết dừng lại, cường giả Thiên Cấm kia đã chết, chỉ để lại xác chết không đầu lơ lửng ở nơi đó.
Minh Hà thu xác chết vào, hai mắt lóe tia sáng đỏ, nhìn về phía hai cường giả Thiên Cấm chạy trốn, trong mắt mang theo sát khí nồng đậm.
- Đuổi!Hắn nâng kiếm trực tiếp truy sát tới.
Nhưng mới vừa đuổi theo, thân thể chợt khựng lại, vẻ mặt ngạc nhiên nghi ngờ nhìn thẳng.
Răng rắc!Chỉ nghe một tiếng giòn vang, hai cường giả Thiên Cấm đang chạy trốn thân thể chợt run lên, bị một luồng sức mạnh chưa rõ giam cầm tại chỗ.
Ngay sau đó, một bàn tay từ trong Hỗn Độn vươn ra, năm ngón tay xòe ra,