Thiên Đế vẻ mặt bình tĩnh thờ ơ, hoàn toàn không quan tâm, thậm chí nhắc nhở hắn cứ việc chạy là được.
Bất Diệt Cốt nghẹn họng không nói được gì, tức giận đến suýt chút nữa bốc khói, nhưng hắn suy nghĩ một chút, sau đó vẫn dập tắt ý nghĩ chạy trốn, Thiên Đế này khiến hắn cảm giác quá kinh khủng.
- Mà kệ đi, vì ngươi chinh chiến một vạn năm thì một vạn năm.
Bất Diệt Cốt thở dài một tiếng, cuối cùng lựa chọn con đường này.
Nhưng mà, trong lòng hắn suy nghĩ, một ngày nào đó thực lực và tu vi của chính mình vượt qua Thiên Đế, đó sẽ là chuyện khác, cho nên trong lòng rất bình tĩnh.
- Ngươi không phải đã nói muốn ngược dòng ký ức căn nguyên của ngô sao, có thể bắt đầu rồi.
Bất Diệt Cốt nhìn Thiên Đế, mở miệng nói một câu.
Nào ngờ Thiên Đế lắc đầu:- Ngô không có năng lực ngược dòng ký ức căn nguyên của ngươi, đó là năng lực của bản tôn, chỉ có hắn mới có thể làm được.
- Cái gì?Bất Diệt Cốt nghe xong, bên trong hốc mắt dấy lên Hồn hỏa, lộ ra một loại cảm xúc khiếp sợ.
Thiên Đế mới nói gì đó khiến cho Bất Diệt Cốt cảm thấy một chút kinh hoàng.
- Ngươi vừa mới nói bản tôn hả?Bất Diệt Cốt kinh hãi hỏi.
Hắn bỗng nhiên tỉnh ngộ, sợ hãi nói:- Ngươi! ngươi vậy mà là! Bất Diệt Cốt không nói tiếp, bởi vì trong lòng kỳ diệu chấn động, Thiên Đế trước mắt thế mà không phải bản thể chân chính, cũng chỉ là một phân thân?Hắn hoàn toàn không nhìn ra, cứ tưởng rằng Thiên Đế là bản thể, còn Chúa Tể Thâm Uyên lúc trước cùng đi theo vây khốn hắn mới là phân thân.
Nhưng bây giờ vừa nhìn liền cảm thấy có gì đó không đúng, có lẽ cả hai đều là phân thân, điều này khiến cho Bất Diệt Cốt trong lòng sợ hãi, có chút hoảng sợ không gì sánh được.
- Ngươi có biết kết cục của kẻ biết quá nhiều không?Thiên Đế lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn, khiến cho Bất Diệt Cốt trong lòng lạnh run.
Hắn trong lòng thầm mắng, đúng là đồ khốn, thế mà uy hiếp hắn.
Nhưng câu tiếp theo của Thiên Đế khiến hắn toàn thân căng cứng:- Suy nghĩ của bản tôn đơn thuần hơn trẫm, nếu như hắn trấn áp ngươi, sẽ trực tiếp ném ngươi vào trong đỉnh nấu ăn luôn.
-!.
Cái này mà gọi là đơn thuần à, Bất Diệt Cốt ngẩn ngơ, thộn mặt ra, trong lòng suýt chút nữa muốn chửi người.
Nhìn Thiên Đế dáng vẻ nghiêm trang, không thể hoài nghi, hắn ngược lại có loại cảm giác khóc không ra nước mắt, càng có một chút may mắn.
Thiên Đế chậm rãi nói:- Ở trong mắt bản tôn, thiên hạ vạn vật đều có thể ăn, một đường đi tới, hắn ăn vô số cường giả Thần Ma, ngay cả thiên cũng bị ăn tươi, ngươi cho rằng mình có thể chạy trốn dưới mí mắt của bản tôn sao?Nghe xong câu này hoàn toàn đánh nát mong đợi cuối cùng của Bất Diệt Cốt, trong lòng lạnh lẽo, chỉ